Chương trước
Chương sau
Chương 4628

Lạc Ngưng Đan: “Giờ cậu đã thành Thánh Hoàng, trở thành Đan Thánh cũng không khó. Nhưng thời buổi hỗn loạn, chị đề nghị đi thử Đan Hoàng đã. Dù sao Đan Hoàng có thể đem lại danh tiếng như Đan Thánh”.

Ngô Bình trầm tư: “Lời chị Lạc có lý, vậy thì thành Đan Hoàng trước. Sau này, Đan Vương Lâu sẽ đổi thành Đan Hoàng Các”.

Ngô Bình muốn đi kiểm tra Đan Hoàng, đây là việc lớn. Liễu Chí Mưu, Chỉ U, Lạc Ngưng Đan và cả Chu Huyền Cổ, La Tri Thiền và La Khởi Vân của Linh Tê Đan Tông cũng đều đi đến hội quán luyện đan.

Kiểm tra Đan Hoàng chín sao chỉ cần luyện bốn loại đan dược, và chỉ cần có ba loại thành công là có thể trở thành Đan Hoàng.

Do dược liệu của bốn loại đan dược rất quý giá nên người luyện đan tự chuẩn bị. Ngô Bình có rất nhiều dược liệu, chẳng mấy chốc đã lấy ra dược liệu cần thiết.

Bốn loại đan dược đều là phương pháp luyện đan thượng cổ, mỗi loại chỉ có rất ít đại sư luyện đan luyện chế thành công, hơn nữa họ cũng phải thất bại nhiều lần mới có thể thành công.

Thấy phương pháp luyện đan, Lạc Ngưng Đan nói: “Nếu là tôi thì chỉ có 50% luyện thành công một trong ba loại này”.

Ngô Bình: “Cứ thử đã”.

Hôm nay người quản lý ở hội quán luyện đan là một người quen của Liễu Chí Mưu, cũng là một thầy luyện đan, tên Quách Huyền. Ông ta biết thân phận Ngô Bình nên rất khách sáo, cười nói: “Lý Đan Vương, cậu bắt đầu từ đan dược nào?”

Ngô Bình: “Cái nào cũng được”, anh chỉ vào cái thứ nhất.

Đan dược thứ nhất nhanh chóng xuất hiện trên miếng ngọc lơ lửng trên không trung.

Quách Huyền nói: “Đan dược này tên Tam Thế Luân Hồi Đan. Dùng đan này có thể bảo lưu linh hồn qua ba đời mà cảnh giới không thụt lùi. Hơn nữa mỗi lần luân hồi, thiên phú và ngộ tính tăng gấp đôi”.

Ngô Bình: “Đan này quả thật không dễ luyện, nhưng theo tôi biết còn có một loại Cửu Thế Luân Hồi Đan”.

Quách Huyền gật đầu: “Hội quán không thể cung cấp phương pháp luyện đan của Cửu Thế Luan Hồi Đan, dù có thì e là cũng ở bài kiểm tra Đan Thánh mười sao”.

Ngô Bình liền lấy ra lò Bát Quái, bắt đầu luyện Tam Thế Luân Hồi Đan. Đan này luyện không dễ, dù là Lạc Ngưng Đan cũng không chắc.

Khi Ngô Bình vào phòng luyện đan, Đào Như Tuyết hỏi: “Chị Lạc, Tam Thế Luân Hồi Đan lợi hại thế, có phải người luyện cũng phải có năng lực tương ứng mới được không?”

Lạc Ngưng Đan gật đầu: “Tam Thế Luân Hồi Đan là đan dược có tác dụng ba tầng, mỗi tầng đan dược đều có hiệu lực riêng. Chỉ có khoảnh khắc chết đi mới kích hoạt tác dụng của nó. Tầng thứ nhất sẽ bảo vệ chân linh tu sĩ vào luân hồi, tái tạo làm người. Hơn nữa sau khi sống lại thì vẫn có thể giữ ý thức, trí tuệ vốn có, thế thì rất nhanh sẽ khôi phục tu vi”.

Đào Như Tuyết: “Không phải có thể đoạt xá sao? Tại sao còn cần Luân Hồi Đan?”

Lạc Ngưng Đan: “Khác nhau. Đoạt xá sống lại thé sẽ khiến vận may giảm sút, số mệnh bị lẫn với số mệnh người khác, là kế hạ sách. Còn dùng Luân Hồi Đan có thể an toàn sống lại, nhanh chóng khôi phục tu vi, đó là điều tất cả tu sĩ mong cầu”.

Đào Như Tuyết: “Đan dược như thế chỉ sợ có vô số người cướp”.

Chu Huyền Cổ: “Tam Thế Luân Hồi Đan chỉ có cường giả mới có thể mua”.

Lúc này ông Sáu Tô Diệc Hùng cũng đến, chào hỏi với mọi người rồi hỏi: “Cậu Lý thế nào rồi?”

Chu Huyền Cổ: “Ông Sáu, Lý Đan Vương đang luyện Tam Thế Luân Hồi Đan”.

Mắt Tô Diệc Hùng sáng lên: “Không hồ là Đan Vương, sau này chúng ta có thể gọi cậu ấy là Đan Hoàng!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.