Chương trước
Chương sau
Chương 4509

Ngô Bình nói: “Ngậm miệng lại, chăm chú đi đường đi”.

Đi thêm một quãng nữa, cuối cùng họ cũng đến một thị trấn nhỏ khác. Ngô Bình vào trú ở một nhà trọ, và nhờ chủ trọ chăm sóc cho Truy Điện. Sau nửa đêm, anh còn mua một trăm cân thịt bò chín cho nó ăn.

Khi trời sắp sáng, Ngô Bình đột nhiên nghe tiếng gõ cửa. Anh mở cửa ra, nhìn thấy Truy Điện đứng trước cửa phòng. Không ngờ nó cắn đứt dây cương vào nửa đêm và lén chạy đến đây.

Ngô Bình hỏi: “Truy Điện, không ngủ à?”

Đôi mắt to của Truy Điện nhìn anh chăm chú: “Sau một hồi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định tiết lộ với cậu về một bộ công pháp mà tôi biết”.

Ngô Bình rất bất ngờ: “Công pháp mà ngươi biết?”

Truy Điện đáp: “Tôi từng nói tôi có một vị chủ nhân là thiên kiêu mà. Sau khi anh ta chết, tôi đã lấy đi công pháp mà anh ta tu luyện”.

Ngô Bình hỏi: “Tại sao ngươi lại nói cho ta biết?”

Truy Điện nói: “Bây giờ cậu là chủ nhân của tôi. Là thú cưỡi của cậu, tôi không hy vọng cậu chết quá sớm”.

Ngô Bình bật cười: “Cảm ơn nhé”. Quả thật bây giờ anh đang cần một bộ công pháp thăng cấp tu vi.

Anh bảo Truy Điện vào phòng, rồi học một bộ công pháp.

Theo Truy Điện, đây là một bộ công pháp cơ bản, chỉ có thể tu luyện cảnh giới lớn thứ nhất. Trong thế giới này, cảnh giới tu hành của tất cả sinh linh đều giống nhau. Trong đó, cảnh giới lớn thứ nhất tên là cảnh giới Linh Khu. Cảnh giới Linh Khu có bảy cảnh giới nhỏ, bộ công pháp cơ bản này chỉ giới thiệu bốn cảnh giới nhỏ đầu tiên.

Học xong công pháp cơ bản, Ngô Bình mới hiểu, bản thân đả thông mười kinh mạch cũng tương đương với việc vượt mức hoàn thành cảnh giới nhỏ đầu tiên – Phục Khí.

Công pháp này nói rằng Phục Khí chính là đả thông năm kinh mạch trong cơ thể thông qua việc hấp thụ sức mạnh của bên ngoài. Ngô Bình không chỉ làm được, mà còn đả thông vượt mức thêm năm kinh mạch khác. Sau cảnh giới Phục Khí là Tôi Nguyên.

Tôi Nguyên khá khó, nó phải tôi luyện chân khí trong kinh mạch thành năng lượng thuần tuý nhất, tên là linh nguyên. Uy lực của linh nguyên mạnh hơn chân khí rất nhiều, hai thứ này không thể so sánh với nhau. Tôi Nguyên cần tâm pháp riêng, nên trước đó Ngô Bình mãi mà vẫn không vào được.

Sau Tôi Nguyên là Linh Mạch.

Linh nguyên có thể tìm và đả thông linh mạch trong cơ thể. Theo công pháp cơ bản này, trong cơ thể vạn vật đều có mười hai linh mạch. Mỗi khi đả thông một linh mạch, năng lực sẽ tăng gấp mấy lần. Tất nhiên, không phải tu sĩ nào cũng có thể đả thông tất cả linh mạch. Chỉ cần đả thông một linh mạch đã có thể xem là tu sĩ cảnh giới Linh Mạch.

Đương nhiên, cũng có người đã thông được ba hoặc năm linh mạch. Đả thông được hai linh mạch đã là người có tư chất rất tốt rồi. Đả thông ba linh mạch thì thuộc tư chất thượng đẳng. Còn người đả thông năm linh có thể gọi là thiên tài.

Sau cảnh giới nhỏ Linh Mạch là Linh Niệm. Cảnh giới Linh Niệm khá kỳ diệu. Tu sĩ ở cảnh giới này về cơ bản có thể giết chết tu sĩ Linh Mạch trong chớp mắt, sự chênh lệch về thực lực của hai bên có thể nói là một trời một vực.

Sau khi truyền thụ công pháp, Truy Điện nói: “Thời hạn an toàn của một tháng này vô cùng quan trọng đối với cậu. Nếu cậu có thể nhanh chóng nâng cao tu vi và thực lực, đoạn đường phía sau sẽ dễ đi hơn rất nhiều”.

Ngô Bình nói: “Ta còn khoảng hai mươi ngày, chắc là có thể tu luyện đến cảnh giới Linh Niệm”.

Truy Điện rất kinh ngạc: “Cậu có thể tu luyện đến Linh Niệm?”

Ngô Bình hỏi: “Trông ngươi rất ngạc nhiên. Khó lắm à?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.