Chương 4497
Ngô Bình vội đứng dậy, nói: “Chào chú, chú có có nghe hiểu được lời tôi nói không?”
Người đàn ông nói: “Thiếu niên, cậu là người ở đâu?”
Ngô Bình thở phào, mặc dù người đàn ông đó nói chuyện kì quái nhưng anh có thể nghe hiểu, cũng có thể học được, anh liền đáp: “Chú, tôi lên núi chơi và bị lạc”.
Người đàn ông thấy anh mặc quần áo đắt tiền thì liền nói: “Chắc cậu là người trong thành, đúng không? Người giám hộ đâu rồi?”
Ngô Bình hiện vẫn chưa hiểu rõ về người ở đây nên liền gật đầu: “Đúng vậy ạ, tôi sống trong thành”.
Người đàn ông cười, đưa tay vào miệng lớn tiếng huýt gió, người trong làng nhanh chóng tỉnh giấc, mười mấy người đàn ông chạy đến.
Người đàn ông đó cười nói với mọi người: “Cậu nhóc này từ trong thành đến đây, ăn mặc sang trọng, thiết nghĩ trên người có không ít tiền, chúng ta giết chết cậu ta rồi chia tiền được không?”
Mọi người nghe xong thì đồng ý ngay, ai cũng nhìn anh chằm chằm với ánh mắt sáng rực như thể anh là một miếng thịt mỡ.
Tuy Ngô Bình không có tu vi, nhưng vẫn còn đầu óc và kinh nghiệm. Anh bỗng nở nụ cười, vừa cười vừa lắc đầu.
Tên nói muốn giết anh cau mày hỏi: “Nhóc con, mày cười cái gì?”
Ngô Bình: “Tôi cười sao mấy người lại có thể ngu như vậy cơ chứ”.
“Mày dám bảo tao ngu?”. Tên kia nổi giận, bước tới tát một cái lên mặt Ngô Bình khiến khóe miệng anh chảy máu.
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3493217/chuong-4496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.