Chương trước
Chương sau
Chương 4490

Người đang nói chính là chồng chị cả của Kim Song Nhi, gã bước nhanh tới trước mặt Minh Đà Thánh Vương và Vương Mẫu, sau đó cố ý đứng chắn trước mặt Ngô Bình rồi nói: “Con rể tham kiến nhạc phụ, nhạc mẫu đại nhân, đây là quà của con ạ”.

Gã dâng một cái đàn cổ lên bằng hai tay, thấy thế, Minh Đà Thánh Vương ngạc nhiên hỏi: “Đây là thứ gì vậy?”

Chồng chị cả cười nói: “Nhạc phụ đại nhân, đây chính là đàn Nữ Oa mà người xưa mô phỏng lại. Tuy không bằng đàn Nữ Oa thật, nhưng cũng có uy lực nhất định”.

Minh Đà Thánh Vương vui vẻ nói: “Được lắm, con thật có lòng!”

Sau đó, tên kia nhìn Ngô Bình rồi hỏi: “Quà của cậu đâu?”

Ngô Bình: “Quà của tôi không thấy được”.

Chồng chị cả cười khẩy: “Không thấy được ư? Chắc chưa chuẩn bị chứ gì, lần đầu ra mắt mà lại không có quà, đúng là kém!”

Vương Mẫu cau mày nói: “Thất Lang, Song Nhi đã tặng quà rồi”.

Chị cả chợt cười nói: “Tam muội, chồng tương lai của em căn cơ quá!”

Ngô Bình mặc kệ họ rồi nói với Minh Đà Thánh Vương: “Thánh Vương, một nửa cơ thể của người đang suy kiệt, tình hình này ít cũng kéo dài một trăm năm rồi phải không ạ?”

Nghe thấy thế, mọi người đều ngẩn ra, không biết Ngô Bình định làm gì, nhưng Minh Đà Thánh Vương chợt nói: “Đúng, vừa tròn 100 năm đây, sao cậu biết?”

Ngô Bình: “Con là một y tiên nên đương nhiên có thể phát hiện ra. Đạo của Thánh Vương có thiếu sót, khiến cơ thể của người hình thành hai luồng sức mạnh, một luồng sống, một luồng chết. Hơn nữa nếu con đoán không nhầm thì hai luồng sức mạnh trong cơ thể người ngày càng xung đột với nhau. Nếu cứ để như vậy thì chắc chắn người sẽ chết trong vòng 100 năm nữa”.

Tất cả mọi người đều sững sờ khi nghe thấy vậy.

Minh Đà Thánh Vương vẫn bình thản hỏi: “Thế cậu có cách chữa trị không?”

Ngô Bình cười đáp: “Đó chính là quà mừng thọ của con”.

Sau đó, Minh Đà Thánh Vương không thể kiềm chế cảm xúc được nữa mà hỏi: “Cậu có cách ư?”

Ngô Bình gật đầu: “Xin Thánh Vương tới một nơi yên tĩnh rồi mình nói chuyện tiếp ạ”.

“Được”, Minh Đà Thánh Vương đứng dạy rồi mời Ngô Bình sang phòng khác ngay.

Bọn họ đi rồi, tất cả mọi người đều bàn tán.

“Thì ra tu hành của Minh Đà Thánh Vương có vấn đề, hơn nữa chỉ sống được 100 năm nữa, bất ngờ thật đấy!”

“Người này to gan thật, dám nói chuyện bí mật ấy ra trước mặt bao người thế này, không sợ Thánh Vương giận rồi giết luôn sao?”

“Người ta đã dám nói ra thì chắc chắn phải có cách chữa trị”.

Đủ mọi lời bàn tán phát ra, chồng chị cả hừ lạnh nói: “Việc tu hành của Thánh Vương có vấn đề mà cậu ta đòi chữa được à?”

Chị cả cũng nổi giận nói: “Đúng thế, chắc chắn là chém gió thôi, lát mà không chữa được thì ăn đủ”.

Kim Song Nhi cau mày nói: “Chị cả, nếu Huyền Bình chữa được thì là chuyện tốt mà”.

Chị cả lườm cô ấy: “Em ngốc lắm, cậu ta là tên lừa đảo đấy, chỉ có em mới tin”.

Vương Mẫu: “Đừng nói nữa, cứ chờ thì biết thôi”.

Minh Đà Thánh Vương mời Ngô Bình sang một phòng khác xong thì nói: “Huyền Bình, tôi rõ cơ thể của mình nhất, hai sức mạnh đang tranh đấu với nhau ngày càng kịch liệt. Tôi đang dùng phần lớn sức mạnh để áp chế chúng, cậu nói không sai, chưa tới một trăm năm nữa tôi sẽ không khống chế được chúng nữa. Vì càng ngàng chúng càng mạnh hơn”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.