Chương trước
Chương sau
Chương 4473

Phẫn Thiên Chưởng có tổng cộng năm thức. Thức đầu tiên được thi triển, một đạo quang hoả ập tới, Hỗn Lãnh chỉ kịp giơ tay lên chắn thì đã bị ngọn lửa ập tới, đánh bay xuống dưới lôi đài.

Hỗn Lãnh đã bị nướng cho cháy đen thui, lông mày và râu cũng cháy hết. Lực từ chưởng này quá khủng khiếp, một nửa xương trên người Hỗn Lãnh gãy hết, lục phủ ngũ tạng cũng bị thương nặng.

“Lãnh Nhi!”, một người đàn ông bay tới, đáp xuống đất rồi vội vã tới dìu Hỗn Lãnh dậy.

Ngô Bình bình thản nói: “Anh ta không sao đâu, tôi mới dùng ba thành công lực thôi. Nếu không thì giờ này anh ta đã thành tro rồi”.

Thượng Thanh Thiên cũng kinh ngạc. Ba thành công lực?

Hỗn Lãnh nằm trên mặt đất mở mắt ra và nói: “Cảm ơn đã nương tay không giết. Bố, con thua mất mười lăm nghìn tỷ tiền Thượng Thanh, bố không giận chứ?”

Người đàn ông khẽ thở dài: “Không sao”, nói xong ném cho Ngô Bình một túi tiền.

Ngô Bình nhận lấy rồi mở ra xem, bên trong thực sự có mười lăm nghìn tỷ đồng tiền Thượng Thanh. Mặc dù tiền Thượng Thanh không có giá trị bằng tiền Đạo Tôn, nhưng đây vẫn là số tiền rất lớn. Mười nghìn đồng tiền Thượng Thanh có thể đổi lấy một đồng tiền Đạo Tôn. Mười lăm nghìn tỷ tiền Thượng Thanh tương đương với một tỷ rưỡi tiền Đạo Tôn, đây không phải là con số nhỏ.

Ôn Hầu và Tề Vương không nói nên lời, lặng lẽ giao ra hai túi tiền. Một túi có hai mươi nghìn tỷ đồng tiền Thượng Thanh, túi còn lại có ba mươi nghìn tỷ đồng tiền Thượng Thanh, cộng lại là năm mươi nghìn tỷ tiền Thượng Thanh, tương đương với năm tỷ tiền Đạo Tôn.

Sau khi lấy tiền, Ngô Bình ném luôn một túi cho Kim Song Nhi, cười nói: “Song Nhi, đây là của em”.

Kim Song Nhi vui vẻ nói: “Cám ơn chồng!”

Thượng Thanh Thiên không để ý tới chuyện này, ông ấy thường không quan tâm đến chuyện của hậu bối, nói: “Liễu thần, hiếm khi tiền bối tới đây, xin hãy ở lại thêm mấy ngày, để tiểu bối có cơ hội khoản đãi với tư cách chủ nhà”.

Liễu thần nhìn Ngô Bình, Ngô Bình nói: “Dì Liễu, con còn phải tham gia con đường Chân Thánh, hay là dì ở lại đây ít ngày đi”.

Anh bảo Liễu thần ở lại là để những cao thủ ở đây biết rằng đằng sau anh còn có cao thủ kỷ nguyên, cho nên không hề dễ bắt nạt chút nào.

Liễu thần cười đáp: “Vậy được rồi”.

Thượng Thanh Thiên bày tiệc thết đãi những người đi cùng Ngô Bình.

Thượng Thanh Thiên Cung rất lớn, bên trong có không gian độc lập. Liễu thần, Vương Mẫu, Thượng Thanh Thiên và Hoả Vân Đạo Tôn ở lại đó trò chuyện còn Ngô Bình và Kim Song Nhi ra ngoài đi dạo.

Ở gần Thượng Thanh Thiên Cung có một toà thành lớn gọi là thành Ly Nan. Hai người họ tới đó tìm đồ ăn ngon và những chỗ hay ho để chơi.

Khi tới một gánh hát, bên trong đang có hát kịch nghe rất hay. Ngô Bình liền mua hai tấm vé, hai người vào bên trong nghe hát.

Nghe được một lát, Kim Song Nhi nói: “Huyền Bình, bố em muốn gặp mặt anh”.

Ngô Bình biết rõ bố Kim Song Nhi chắc chắn là một nhân vật không phải dạng vừa, tiêu chuẩn chắc chắn cũng rất cao. Liệu ông ấy có ưng anh không thì chưa biết được.

Anh hỏi: “Bố muốn khi nào gặp mặt?”

“Ngày mai được không?”, Kim Song Nhi đáp.

Ngô Bình: “Sao lại là ngày mai?”

Kim Song Nhi: “Vì mai là sinh nhật bố, bình thường vào sinh nhật bố thường rất vui vẻ. Đến lúc đó, các chị gái và anh rể em, cả các tu sĩ từ các giới đều sẽ tới chúc mừng. Nếu anh đến vào ngày này thì bố sẽ dễ đồng ý hôn sự của chúng ta hơn”.

Ngô Bình: “Hoá ra là sinh nhật bố em, vậy thì anh nhất định phải tới. Chỉ là, anh nên chuẩn bị món quà gì đây?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.