Ngô Bình được các nữ đệ tử vây quanh như các vì sao quanh mặt trăng, sau đó tất cả cùng đi vào đại điện. Đinh Nhu đứng một bên rồi nhìn anh với ánh mắt phức tạp. Lúc trước, tu vi của cô ấy cũng không kém Ngô Bình là bao, nhưng giờ thì hai người cách nhau xa tít tắp rồi.
Ngô Bình hỏi: “Tiên tử, Đinh Nhu, gần đây Ngọc Nữ Môn có gặp chuyện gì không?”
Ly Mộng tiên tử gật đầu với Đinh Nhu, cô ấy nói: “Bệ hạ, nhờ chuyện lần trước nên các thế lực xung quanh đây không còn dám làm quấy nhiễu chúng tôi nữa. Tất cả là nhờ phúc của bệ hạ”.
Ngô Bình: “Chúng ta là bạn nên tôi giúp mọi người cũng là chuyện bình thường”.
Mọi người đều vỗ tay.
Các người đẹp vây quanh Ngô Bình rồi cùng trò chuyện với anh, người bê hạt dưa, người bưng trà, người thì lấy khăn bông phục vụ anh, Ngô Bình như thể lạc đến nữ nhi quốc.
Hiện giờ, có ba người thanh niên đang đứng trước cổng của Ngọc Nữ Môn, khí tức của họ đều rất mạnh. Bọn họ nhìn vào trong môn phái, sau đó có một người mặc hoàng bào nói: “Chậc chậc, Ngọc Nữ Môn đây rồi. Ha ha, trước kia chúng ta đến Tố Nữ Môn cũng đã gặp nhiều mỹ nữ rồi, nhưng nghe nói đệ tử ở đây còn trên chỗ kia một bậc đấy”.
Người đàn ông mặc áo bào màu tím cười nói: “Ha ha, đi thôi, hôm nay chúng ta phải tìm hiểu về môn phái này”.
Cả ba vừa đi vào thì Ngô Bình cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3485300/chuong-4357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.