Khí tức của Ngô Bình quá mạnh. Vị quan thuế vốn muốn kiêu ngạo một chút, nhưng vừa giáp mặt Ngô Bình, khí tức Đại Thánh Chân Vương của anh đã khiến anh ta không thở nổi.
Đây cũng là ý đồ của Ngô Bình, anh muốn trấn áp sự ngạo mạn và vô lễ của người này.
Quan thuế cảm thấy khó chịu khắp toàn thân, suýt nữa đã quỳ sụp xuống, nói năng cũng không lưu loát. Anh ta nghiến răng: “Hạ quan, tham kiến Quốc vương Thiên Võ”.
Ngô Bình sảng khoái ngồi trên ghế, lãnh đạm nói: “Anh có thể quỳ xuống nói”.
Quan thuế quỳ xuống đất trong nhục nhã, chỉ khi ngẩng đầu mới có thể nói chuyện với Ngô Bình.
“Là Đại Thiên Tôn bảo các anh thu thuế hay chỉ đơn giản là Thuế nha muốn thu thuế của nước Thiên Võ?”, anh thẳng thừng tra hỏi, như thể người quỳ trước mặt là tội phạm.
Quan thuế không muốn trả lời nhưng miệng lại không nghe theo suy nghĩ: “Là ý của Thuế nha”.
Ngô Bình hỏi: “Ngoại trừ nước Thiên Võ, Thuế nha còn thu thuế của nước phụ thuộc nào khác không?”
Quan thuế đáp: “Đang chuẩn bị, nước Thiên Võ hiện là nước cần thu thuế đầu tiên”.
Ngô Bình hỏi: “Vì sao phải thu thuế của nước Thiên Võ? Nước Thiên Võ không phải thế lực lớn gì cả, trưng thu thuế cũng chẳng được bao nhiêu”.
Quan thuế đáp: “Tiền thuế thật ra cũng không ít”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Ồ, các anh định thu bao nhiêu?”
Quan thuế nói: “Thu thuế theo diện tích và dân số, nước Thiên Võ phải nộp khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3485295/chuong-4352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.