Bóng người phát ra thánh quang và biến thành một vị thánh cao lớn đứng sừng sững giữa trời, khí chất như một vị hoàng đế.
“Thánh Vương!”
Ngô Bình sửng sốt, nhanh chóng đứng dậy và cúi đầu thật sâu trước bóng hình kia.
Bóng người khuôn mặt mơ hồ, quay sang Ngô Bình khẽ gật đầu: “Ta cả đời yêu thích hội họa, nhờ hội họa mà trở thành thánh. Bí họa này là truyền thừa của ta, hôm nay có thể tặng lại cho người có duyên”.
Vừa dứt lời, bóng người vươn ngón tay ra, truyền hết kinh nghiệm và trí tuệ về hội họa cho Ngô Bình.
Ngô Bình nhắm mắt lại, mấy giây sau lại mở mắt ra, cười nói: “Thì ra trong hội họa lại ẩn tàng nhiều đạo lí như vậy”.
Sau đó, người trong tranh biến thành một cây cọ vẽ mười màu bay vào tay Ngô Bình. Sau đó cuộn giấy biến mất, hóa thành tro bụi.
Diệp Tinh Trúc sững sờ lẩm bẩm: “Đây là bức tranh của Thánh Vương sao?”
Ngô Bình gật gật đầu, hỏi: “Diệp tiểu thư, trong Họa Giới gọi Thánh Vương là gì?”
Diệp Tinh Trúc: “Tranh của Thánh Vương trước nay chưa từng xuất hiện. Nếu đã xuất hiện, chỉ e là cực phẩm chí tôn trong giới Họa Đạo”.
Ngô Bình cười hỏi: “Cô có tranh cuộn không?”
Diệp Tinh Trúc vội vàng đáp: “Có”.
Vừa nói, cô vừa lấy ra một cuộn giấy vẽ tranh đẹp nhất đặt lên bàn bên cạnh.
Ngô Bình lấy cọ vẽ ra, đầu cọ bay lượn, mười màu rực rỡ tuôn ra. Anh nhanh chóng vẽ một bức chân dung, người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3484177/chuong-4331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.