Phiêu Miểu: “Có hơi kỳ lạ, Tô Diệc Hùng người này ngoài mặt khách khí, thực ra trong lòng lại rất cao ngạo. Lúc trước hắn từng gặp sư tôn, cũng không khách sáo đến vậy, hôm nay lại rất khách khí với Huyền Bình, hơn nữa trông còn rất thật lòng”.
Lão tổ Huyền Đô lạnh nhạt nói: “Đương nhiên là vì có chuyện cần nhờ vả rồi. Ta nghe nói, thời gian trước cậu ta bị người ta cướp mất một lô đan dược, tổn thất rất nhiều. Hắn đã nhận tiền cọc người ta, nếu đến hạn mà không giao được đan dược, thì phải bồi thường gấp mười lần”.
Ngô Bình nghe vậy cũng khá thú vị, bèn hỏi: “Là người nào mà lớn gan như vậy, còn dám đặt quy tắc với Lục gia?”
Lão tổ Huyền Đô: “Lai lịch của đối phương cũng rất lớn, là con trai của một vị cao thủ Kỷ Nguyên, vừa thành lập một tông môn, cần một lượng lớn đan dược. Tô Diệc Hùng nhận đơn hàng này, vốn dĩ có thể kiếm được một khoản lớn, nào ngờ đan dược lại bị mất. Nếu chuyện này mà không xử lý tốt, thì cả nhà họ Diệc hắn cũng phải táng gia bại sản”.
Ngô Bình: “Nghiêm trọng vậy sao? Một lô đan dược thôi mà, nếu Đại Thiên Tôn ra mặt, cũng tìm ra dễ dàng”.
Lão tổ Huyền Đô: “Hiện tại Đại Thiên Tôn không có ở đây, đi đâu thì không ai biết, vì thế hiện tại không ai có thể giúp được cậu ta”.
Phiêu Miểu: “Đồ đệ thấy có vẻ như kẻ nào đó đã gài bẫy sẵn Tô Diệc Hùng”.
Lão tổ Huyền Đồ: “Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3483623/chuong-4318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.