Ngô Bình híp mắt lại: “Nói vậy là Lục gia này đến kiếm chuyện với chúng ta rồi”.
Liễu Chí Mưu thở dài: “Nếu thế thì đúng là phiền phức!”
Chỉ U: “Công tử, tôi lại thấy chưa chắc Lục gia nay đã đến kiếm chuyện. Tôi nghe nói Lục gia là người rất hiếu khách, thích kết giao với các anh hùng trong thiên hạ và cũng rất tôn trọng các thầy luyện đan. Cũng có thể vì nghe nói ở đây có Đan Vương nên Lục gia mới đến”.
Ngô Bình: “Không cần biết hắn đến với mục đích gì, tạm để đó rồi hoàn thành lễ khai trương đi đã”.
Đúng lúc này, Ngô Bình chú ý ấy có mấy người vây quanh Đào Như Tuyết nên lập tức đi qua. Anh thấy trong số đó có một người thanh niên cười nói rôm rả với Đào Như Tuyết: “Cô xinh thật đấy, không biết đã có gia đình chưa?”
Đào Như Tuyết lạnh mặt đáp: “Chào công tử, chồng tôi chính là chủ của Đan Vương lâu, xin công tử tự trọng!”
“Tự trọng? Giờ tôi đang rất tự trọng đấy chứ”, nói rồi, gã giơ tay định chạm vào vai của Đào Như Tuyết.
Đào Như Tuyết cảm thấy người mình nằng nặng, cô ấy lập tức vung tay, tên kia bay ra xa rồi ngồi phịch xuống đất, mấy tên đi cùng gã nổi giận nói: “Dám đánh Đinh công tử à, tôi thấy đan lâu này không muốn khai trương nữa rồi đấy”.
Thấy thế, Ngô Bình biết ngay lại có kẻ đến kiếm chuyện nên trầm giọng nói: “Nếu là khách mua hàng thì chúng tôi sẽ tiếp đón chu đáo, còn đến gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3482592/chuong-4310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.