Cô Minh vô cùng tức giận, nói: “Tôi chỉ đang nghĩ cho anh thôi”.
Thầy luyện đan đó lạnh nhạt nói: “Tôi biết tôi cần thứ gì, hơn nữa có thể đi theo một bậc thầy luyện đan như công tử là vinh hạnh của tôi”.
Cô Minh sững sờ: “Anh nói anh ta là một bậc thầy luyện đan sao?”
Thầy luyện đan lạnh nhạt nói: “Tôi là đại sư luyện đan bốn sao, có thể ngửi thấy rất nhiều thứ mùi đan dược kỳ diệu trên người công tử đây, mỗi một loại đều khiến tôi như si như say. Vì thế tôi có thể đoán được, công tử nhất định đã từng luyện nhiều loại đan dược tuyệt diệu. Nếu không phải bậc thầy luyện đan thì sao có thể làm được điều này?”
Bốn người phía sau cô Minh hoàn toàn không tin, họ đều cười lạnh: “Có lẽ cậu ta chỉ là một tên tiểu nhị bán đan dược ở quầy đan dược, trên người dính một chút mùi đan dược mà thôi”.
Thầy luyện đan kia tỏ vẻ khinh miệt, nói: “Nếu không hiểu thì đừng nói lung tung. Mùi thế này phải xuất hiện khi vừa mới bắt đầu luyện đan. Đan dược mới luyện ra sẽ không có mùi thế này”.
Nói rồi hắn cúi người thật sâu trước Ngô Bình: “Xin công tử hãy cứu tôi”.
Ngô Bình hỏi: “Anh tên là gì?”
Thầy luyện đan: “Tại hạ tên Phong Cốc Gian”.
Ngô Bình: “Phong Cốc Gian? Phong Cốc hình như là họ của người Đông Doanh đúng không?”
Phong Cốc Gian vội nói: “Đúng vậy. Công tử từng đến Đông Doanh sao?”
Ngô Bình: “Trước kia từng đến. Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3477191/chuong-4287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.