Anh vẫn chưa biết nhiều về Huyền Chân Giáo, vì vậy anh quyết định ở lại một thời gian.
Vừa bước ra khỏi nơi bế quan, anh liền nhìn thấy một nữ tu sĩ đang ngồi trong sân. Người đó có dung mạo xinh đẹp, mặc váy đỏ, đang đọc kinh ở đó.
Nghe được động tĩnh, nữ tu sĩ vội vàng xoay người, cười nói: “Lục sư huynh, anh xuất quan rồi sao?”
Ngô Bình không nhận ra cô ấy, đành nói: “Ừm, sư muội, em có việc gì không?”
Nữ tu sĩ cười nói: “Lục sư huynh, anh quên rồi sao, hôm nay không phải chúng ta đã hẹn cùng đi gặp bố mẹ em sao?”
Ngô Bình thầm nghĩ Lục Triển Phong và người phụ nữ này là một cặp sao? Anh lén hỏi Lục Triển Phong trong động thiên: “Người phụ nữ này tên là gì?”
Lục Triển Phong trầm giọng nói: “Tôi cảnh cáo cậu, không được làm tổn thương cô ấy, nếu không cho dù tôi biến thành quỷ cũng không buông tha cho cậu!”
Ngô Bình: “Vậy anh hợp tác đi”.
Lục Triển Phong hít một hơi thật sâu: “Cô ấy tên Lãnh Hương, chúng tôi đã hẹn hò hơn một năm rồi”.
Ngô Bình nghĩ một lúc, nói: “Bây giờ, tôi sẽ xóa trí nhớ của anh và để anh ra ngoài”.
Lục Triển Phong mừng rỡ: “Cậu sẽ không giết tôi sao?”
Ngô Bình: “Nếu tôi muốn giết anh thì anh đã chết từ lâu rồi”.
Lục Triển Phong gật đầu: “Được!”
Một giây sau, Lục Triển Phong đầu óc trống rỗng, hôn mê bất tỉnh.
Ngô Bình nói: “Sư muội, chờ một chút nhé, anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3464334/chuong-4237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.