Nhóm người đều cúi đầu ủ rũ đi đến Hình điện. Hình điện đầy dụng cụ tra tấn, trong một khu vực có mười chiếc ghế, mười người lặng lẽ nằm bò lên trên đó.
Ngay lập tức, một con rối xuất hiện vung roi quất mạnh xuống, phát ra tiếng rít sắc bén. Roi quất xuống người, quần áo rách nát, máu thịt bay khắp nơi, đau đớn khiến mười người kêu gào thảm thiết.
Ngô Bình khẽ cau mày, ra tay tàn nhẫn như vậy, đừng nói là trăm roi, mười roi cũng có thể giết người rồi.
Quả nhiên còn chưa đánh xong mười roi, hai người đã bị chém làm đôi, chết ngay tại chỗ.
Anh liếc nhìn những người xung quanh, thấy rằng tất cả mọi người đều có vẻ tê liệt, như thể họ đã quen với điều này từ lâu.
Sau hai lượt, Ngô Bình cũng nằm lên, khi roi tiên quất xuống, anh cũng bị đánh rách da, nhưng tất cả chỉ là thuật che mắt, cho nên một roi tất nhiên không thể làm anh bị thương.
Sau khi nhận mười roi, anh và những người khác rời Hình điện và trở về nơi ở của mình.
Ngô Bình một mình đi dạo quanh Huyền Chân Giáo, trước mặt anh là một cung điện tráng lệ trên núi, có một luồng khí kỳ lạ nhàn nhạt tỏa ra.
Vì vậy, anh đi theo con đường và đi về phía cung điện. Giữa đường lên núi, hai đệ tử nhảy ra hỏi: “Ngươi đến Trấn Tiên điện làm gì?”
Ngô Bình cười nói: “Ta có hẹn với một nữ đệ tử, chúng ta gặp nhau ở đây, ha ha, mong các huynh đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3464330/chuong-4233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.