Hoàng Y Đình không nói chuyện, tu sĩ trung niên lạnh lùng chen vào: “Cậu hỏi thăm Hoàng Thiên Cầm làm gì? Cậu là ai? Tìm người làm chi?”
Ngô Bình: “Tôi tìm bà ta đương nhiên là vì có chuyện cần!”
Tu sĩ trung niên đứng lên, một sức mạnh vô hình dồn lên người Ngô Bình, sức mạnh to lớn nhưng không hề ảnh hưởng anh.
Tu sĩ trung niên hừ lạnh, sau lưng hiện ra hai mươi bốn ảo ảnh thần ma, một luồng sức mạnh đáng sợ hơn ập tới nhưng Ngô Bình vẫn không động đậy.
“Đừng tốn công vô ích, chút thực lực ấy của ông hoàn toàn không làm gì được tôi đâu!”.
Tu sĩ trung niên giật mình, thu lại sức mạnh: “Rốt cuộc cậu là ai?”
Ngô Bình: “Tôi muốn tìm Hoàng Thiên Cầm là để hỏi thăm một người”.
“Người nào?”
Ngô Bình: “Việc này thì tôi chỉ nói với Hoàng Thiên Cầm thôi”.
Tu sĩ trung niên hừ một tiếng: “Cậu không thấy được bà ta đâu, có chuyện gì cứ nói với tôi, tôi sẽ nhắn lại!”
Ngô Bình: “Ông nói cho bà ta là tôi có tin tức của Liễu Tam Tuyệt!”
Tu sĩ trung niên kinh hãi: “Liễu Tam Tuyệt không chết sao?”
Ngô Bình không muốn nhiều lời: “Tôi ở nhà trọ Thiên Thu đợi bà ta!”, nói xong thì xoay người rời đi.
Cho tới khi Ngô Bình ra khỏi đan lâu, Hoàng Y Đình mới hỏi: “Chú sáu, vì sao để anh ta đi?”
Tu sĩ trung niên thở dài: “Chú đã dốc hết sức mà vẫn không trấn áp được người này, thực lực của người này quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454747/chuong-4151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.