Người này: “Bớt nói nhảm, đi thì biết!”
Hắn nhìn về phía Ngô Bình, Ngô Bình nói: “Chúng tôi không có thời gian. Nếu thành chủ của các vị có việc gì cần, cứ tới gặp”.
Người kia giận dữ rống lên: “Xấc xược! Dám vô lễ với thành chủ đại nhân, hạ gục hắn cho ta!”
“Đùng!”
Người kia còn chưa dứt lời đã bị cú đấm của Ngô Bình hất văng, cơ thể phá tan cửa lớn, va vào bức tường, miệng không ngừng hộc máu.
Những người khác giật mình kinh hãi, đồng loạt lùi về sau.
Ngô Bình khẽ “hừ” một tiếng, cưỡi lên độn quang, dẫn theo Tống Tử Sơn rời khỏi khách điếm, bay tới thành Thiên Nguyên.
Thành Thiên Nguyên vốn cách nơi đó mấy nghìn dặm đường, nhưng độn thuật của Ngô Bình siêu phàm nên chỉ loáng cái đã đến.
Lúc này đây, trời vừa hửng sáng, Ngô Bình tìm một khách điếm, sắp xếp chỗ ở cho Tống Tử Sơn trước, sau đó tới cửa tiệm đan dược lớn nhất thành Thiên Nguyên, mua một ít đan dược về nghiên cứu.
Cửa tiệm đan dược này có tên là Linh Phong Đan lâu, sở hữu chi nhánh ở khắp nơi, trong đó cửa tiệm ở thành Thiên Nguyên là đầu mối. Cổ đông lớn của Linh Phong Đan lâu là Hoàng gia.
Linh Phong Đan lâu có tổng cộng bảy tầng với kiểu kiểu trúc như một bảo tháp. Tầng thứ nhất kinh doanh dược liệu với số lượng lớn, tầng thứ hai là các dược liệu quý hiếm; từ tầng thứ ba đến tầng thứ bảy bày bán đan dược, càng lên các tầng cao thì đan dược càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454735/chuong-4148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.