Nói rồi anh đánh chết hết đám râu ria còn lại, sau đó dẫn Chu Lang bay về phía Bạch Lang trại.
Nơi này nằm ở phía Tây Nam của thành Bạch Mã, cách đó ba nghìn chín trăm dặm. Đấu Hư thần vực có trọng lực rất lớn. Người có thể phi hành ở đây đều có thực lực không tệ, nhưng không thể bay nhanh, cũng khó bay xa được. Phần lớn mọi người đều dùng kiệu bay hoặc xe ngựa để đi lại.
Người có thể thoắt cái bay xa mấy ngàn dặm như Ngô Bình là cực hiếm. Bình thường chỉ có cấp Đại Thần trở lên mới dám làm như vậy.
Khi đặt chân đến trước cổng trại Bạch Lang, Chu Lang biết lần này mình xong đời rồi. Anh ta biết người dẫn mình đi ít nhất cũng phải đạt cấp Thần Vương, thầm nghĩ thật xui xẻo, chọc đúng kẻ mạnh như vậy!
Bấy giờ trên đại điện của trại Bạch Lang, một đám người đang ăn uống chè chén no say. Đột nhiên Chu Lang và Ngô Bình đi vào.
Có người hỏi Chu Lang: “Lão Thất về sớm thế, cô gái nhà họ Tống đâu? Không bắt về hả?”
Chu Lang không dám hé răng nửa lời, lẳng lặng tránh ra mấy bước.
Ngô Bình cười nói: “Xin chào mọi người, tôi là Ngô Bình. Hôm nay tôi đến để mượn mọi người mấy đồng tiêu vặt”.
Đám người ngơ ngác rồi cười phá lên. Đây là người đầu tiên dám ngang nhiên xông vào trại Bạch Lang của bọn họ!
“Ranh con, mày bị lão Thất lừa về hả? Có biết đây là đâu không?”
Ngô Bình thản nhiên đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454725/chuong-4138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.