Ra khỏi khách sạn, La Phi Phi lẩm bẩm: “Tiểu Bình, anh làm vậy được không? Nhà họ Chu có thế lực, nhỡ đâu gây rắc rối cho anh thì không hay”.
Ngô Bình: “Anh ta không những sẽ không gây phiền phức cho anh mà còn phải tới cầu cứu anh! Phi Phi, em đi học đi”.
Đưa La Phi Phi về trường, anh đang định đi thì có mấy người lạ mặt bao vây anh lại, một người hỏi: “Anh tên Ngô Bình phải không?”
Ngô Bình hỏi: “Tôi là Ngô Bình, các anh là ai?”
Đám người này nhìn nhau, một người nói: “Lưu Thế Dũng ở trấn Bạch Dương là do anh đánh đúng không?”
Ngô Bình thản nhiên nói: “Lưu Thế Dũng à? Hắn đánh chết anh trai tôi, nhưng nghe nói sau đó đã bị cảnh sát bắt đi rồi mà”.
Một người cười khẩy: “Thằng nhóc, cậu đừng diễn nữa! Đi theo bọn tôi!”
Ngô Bình rất cảnh giác: “Sao tôi phải đi với các anh?”
Người này đưa ra thẻ chứng nhận: “Chúng tôi là ban điều tra chuyên án, nghi ngờ cậu phạm tội giết người, đi theo chúng tôi!”
Ngô Bình thản nhiên nói: “Chuyện không có chứng cứ thì đừng nói bừa”.
Người này cười nhạt: “Chúng tôi phá án không cần chứng cứ!”
Ngô Bình đảo mắt, hỏi: “Các anh định làm gì tôi?”
“Đến nơi cậu sẽ biết ngay thôi!”, người này chỉ chiếc xe bên cạnh: “Lên xe đi”.
Ngô Bình biết rõ ban điều tra này chắc là chuyên để xử lý những người tu hành như anh, anh không nói thêm gì, phối hợp lên xe.
Ghế sau xe có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454690/chuong-4103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.