Ngô Bình trở về thôn, anh dùng sức mạnh của hố đen trực tiếp nuốt chửng những dấu ấn trên cơ thể mọi người, sau đó đưa họ vào động thiên và mang họ rời khỏi hành tinh lưu đày.
Một tia sáng rơi xuống, ngay sau đó, Ngô Bình xuất hiện ở Cảnh Cung.
Trong Cảnh Cung, lão tổ Huyền Đô mỉm cười và nói: “Huyền Bình, con đã giết chết thần yêu, sức mạnh của con đã vượt xa sự mong đợi của ta”.
Ngô Bình: “Sư tổ quá khen. Sư tổ, hiện tại đại thế giới Thái Thanh có phải đã thoát ly khỏi Tiên Giới không?”
Lão tổ Huyền Đô: “Ừ, đã chính thức thoát ly. Đại Thiên Tôn mặc dù không muốn, nhưng cũng phải tuân theo ước định”.
Ngô Bình: “Vậy thì tốt”.
Anh lại đi bái kiến Phiêu Miểu Đạo Quân, hàn huyên đôi chút rồi nói: “Sư tôn, mấy tháng nay con không về nhà, giờ con phải trở về”.
Phiêu Miểu Đạo Quân: “Ừ, đi đi, trong nhà hết thảy đều ổn, vi sư vẫn luôn giúp con chăm lo”.
Ngô Bình liền từ biệt Phiêu Miểu Đạo Quân và trở về đại lục Côn Luân.
Anh vừa về liền tới hoàng cung.
Đỉnh Nhi học ở Đông Cung, cậu nhóc rất nghịch ngợm, miệng đọc sách nhưng ánh mắt lại đảo lên đảo xuống. Có bảy đứa trẻ cùng học với nhau.
Đột nhiên, Đỉnh Nhi nhìn thấy một bóng người quen thuộc ngoài cửa, cậu bé reo lên: “Phụ hoàng!”
Đỉnh Nhi nhào vào lòng Ngô Bình, cười khúc khích.
Ngô Bình hôn vài cái trên mặt Đỉnh Nhi, hỏi: “Mẫu hậu con đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454328/chuong-3999.html