Ngô Bình: “Thực lực của ông ấy cũng không đùa được đâu!”
Sau đó, anh hỏi tiếp: “Cô tên là gì?”
Cô Lục: “Em là Lục Tử Chân”.
Trong lúc hai người nói chuyện, tất cả cao thủ trong làng đều đã xông ra chiến đấu với con vượn. Thân pháp của họ linh hoạt kết thành một đại trận, có thể thấy họ thường xuyên làm việc này nên có rất nhiều kinh nghiệm.
Vì có đại trận bao quanh nên nơi này khác với bên ngoài, mọi người chỉ phát huy được một phần thực lực, chủ yếu tấn công kẻ địch bằng quyền cước và binh đao.
Uỳnh uỳnh!
Dáng người của Long Viên quá lớn nên di chuyển hơi bất tiện, loáng cái nó đã ăn vài chưởng vào người. Nhưng da của nó rất dày, có bị đánh thêm cũng không sao, ngược lại nó càng hung ác hơn, cánh tay vung mạnh lên đánh bay hai người.
Hai người bị nó đánh trúng đều bị gãy xương, chưa kịp kêu tiếng nào đã ngất xỉu.
“Đấm vào mắt nó!”, người đàn ông mặc áo lam hét lớn lên rồi dồn hết sức phối hợp với người khác.
Ngô Bình vừa nhìn đã biết moi người sắp không trụ được nữa, kiểu gì cũng có người bỏ mạng nên nói ngay: “Mọi người đứng yên, để tôi giúp”.
Dứt lời, anh bay lên cao rồi biến thành một người khổng lồ cao hơn 300 mét, chỉ cần bước vài bước là tới gần con Long Viên.
Mọi người đều kinh ngạc rồi tránh sang một bên nhìn Ngô Bình.
Long Viên cũng ngẩn ra rồi quan sát Ngô Bình, sau đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454322/chuong-3993.html