Nhưng thần Hắc Thiên không để ý đến họ, trong mắt hắn giờ chỉ có Ngô Bình.
Ngô Bình: “Ngươi chọn người phát ngôn mới thì không sao, nhưng lại chọn một tên ngốc, hắn dám khiêu khích ta”.
Thần Hắc Thiên: “Hắn chỉ là không biết ngươi lợi hại như thế nào”.
Ngô Bình: “Thần hắc Thiên, đại lục Côn Luân này, sau này ngươi đừng đặt chân đến nữa”.
Thần Hắc Thiên trầm mặc chốc lát: “Ngươi muốn trở thành kẻ địch của ta?”
Ngô Bình: “Điều đó tùy thuộc vào cách ngươi lựa chọn. Nếu ngươi muốn làm kẻ thù thì ta cũng không ngại”.
Thần Hắc Thiên: “Ừm, ta có thể từ bỏ đại lục Côn Luân”.
Dứt lời, hắc quang biến mất, tế đàn cũng tối lại. Thần lực trên người Nạp Đô biến mất, đồng tử của hắn cũng trở lại bình thường.
Nạp Đô choáng váng, hắn nhìn lên trời và hét lên: “Thần Hắc Thiên, ông ở đâu? Thần Hắc Thiên!”
Ngô Bình: “Đừng hét nữa, không có sự cho phép của tôi, sức mạnh của hắn sẽ không bao giờ đi vào đại lục Côn Luân này nữa”.
Nạp Đô dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Ngô Bình: “Anh làm thế nào vậy? Anh làm sao có thể uy hiếp thần Hắc Thiên. Đó là thần Hắc Thiên vạn năng kia mà!”
Ngô Bình nhìn các tín đồ và nói: “Các người đã nghe rõ và thấy rõ chưa? Thần Hắc Thiên sẽ không bao giờ đến nữa. Thay vì tin vào một vị thần không giúp ích gì cho các người, các người có thể tin vào tôi!”
Sau một thời gian ngắn bối rối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454271/chuong-3942.html