Ngô Bình cười hỏi: “Mọi người tin tưởng tôi đến vậy ư?”
Phạm Ân Cách và Đỗ Tinh cũng đứng ra. Phạm Ân Cách nói: “Những cái khác thì tôi không rõ, nhưng kỹ thuật luyện đan của giáo chủ là vô địch thiên hạ, thuộc hạ vẫn muốn đi theo học hỏi giáo chủ”.
Đỗ Tinh tiếp lời: “Một ngày là giáo chủ, suốt đời là giáo chủ”.
Ngô Bình đáp: “Cảm ơn sự tin cậy của mọi người dành cho tôi. Hãy trở về chuẩn bị, dẫn theo người nhà, lát nữa cùng tôi đi đến đế quốc Thiên Võ”.
Mọi người trở về chuẩn bị, có điều Lâm Nhu và Chu Mi cũng không có thứ gì ở đây, có thể đi ngay, không cần chuẩn bị.
Lâm Nhu hỏi: “Ngô Bình, chỗ chúng tôi không nhạy tin tức, chẳng biết tình hình ngoài kia thế nào. Tôi nghe nói nước Viêm Long không còn nữa, bây giờ là nước Long?”
Lâm Nhu từng học cùng trường với Ngô Bình. Trước đó cô ấy bị Quỷ Long Vương đả thương, Ngô Bình đã chữa trị cho Lâm Nhu và cứu cả sư tỷ Chu Mi của cô ấy. Sau đó hai người họ gia nhập Hắc Thiên Giáo, làm việc giúp Ngô Bình.
Ngô Bình đáp: “Ừ, hiện giờ thế lực của nước Long khá lớn. Mọi người chưa từng rời khỏi nơi này sao?”
Lâm Nhu nói: “Bố mẹ người nhà tôi đều ở đây cả, dĩ nhiên là không quay về. Sư tỷ vẫn luôn ở bên cạnh tôi”.
Ngô Bình bảo: “Khi đến đế quốc Thiên Võ, hai người tới Côn Luân Kiếm Cung tu luyện một thời gian trước nhé”.
Lâm Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454268/chuong-3939.html