Cá sấu thần cảm nhận được địch ý của Ngô Bình, tức giận gầm lên: “Nhân loại ti tiện, sao dám quấy rầy ta nghỉ ngơi!”
Ngô Bình hỏi: “Mày là yêu hay thần?”
Cá sấu thần quát: “Nhân loại đáng chết, ngươi chọc giận bản đại thần, chết đi!”
Cơ thể khổng lồ thu nhỏ lại, biến thành một có quái vật đầu cá sấu thân người, cao nghìn mét, trên tay cầm thanh khảm đao, gầm lên lao về phía Ngô Bình.
Ngô Bình là Thánh Nhân, tất nhiên không sợ con cá thần này, anh tiến ra một bước, dùng tay không đỡ lấy đao. Cá sấu thần rút đao, Ngô Bình không hề nhúc nhích, nó giận dữ: “Ngươi là người phương nào?”
Ngô Bình đánh một quyền lên đầu cá sấu, đánh đến mức máu thần phun tung tóe, nó r3n rỉ.
Sau ba quyền, đao của cá sấu thần đã mất. Ngô Bình đè nó dưới đất, dùng quyền đánh nó, sau vài chục cái, nó bắt đầu xin tha.
“Thánh Nhân tha mạng, Thánh Nhân tha mạng!”
Ngô Bình vừa ra tay, khí tức Thánh Nhân lập tức phóng ra, cá sấu thần tự biết không đánh lại nên la hét xin tha.
Môn đồ Thần Ngạc Môn sợ điếng người, tín ngưỡng của họ lại bị đè đánh như thế sao? Hắn là ai mà mạnh quá vậy!
Ngô Bình dẫm cá sấu trên đất: “Mày là thần tộc?”
Cá sấu thần vội đáp: “Bẩm Thánh Nhân, ta là thần tộc, có điều thần tịch mới có không lâu thôi”.
Ngô Bình: “Thần tịch? Nói vậy thì trước kia mày không phải sinh linh thần tộc mà vẫn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454259/chuong-3930.html