Các đầu bếp cung đình có trình độ không tồi, chỉ chốc lát sau, đủ loại hải sản được bưng lên bàn, Diệp Thiên và mấy người trong nhà cùng nhau dùng cơm.
Ngô Bình không có tâm trạng ăn uống, anh nhìn Nam Hải mênh mông: “Đại tướng quân, thời kỳ Tiên quốc, Nam Hải này là biên giới Tiên quốc à?”
Tư Không Vũ: “Từ bờ biển đi tới phía nam ba mươi nghìn dặm đều là biên giới Tiên quốc”.
Ngô Bình: “Ba mươi nghìn dặm? Thế cũng quá ngắn, người đâu, lấy bản đồ biên giới ven biển ra”.
Đại thần phụ trách vẽ bản đồ địa lý vội lấy ra một tấm bản đồ. Tấm bản đồ vừa mở ra là dài mấy trăm mét. Ngô Bình nhìn thoáng quá, dùng bít vẽ một đường ở phía nam Nam Hải, nét bút này quanh co, bao quát vô số đảo nhỏ.
Mọi người nhìn biên giới này thì đều ngẩn ngơ, đại thần vẽ bản đồ vội nói: “Bệ hạ, đường vẽ của người dài chỉ ba trăm nghìn dặm, phải dài ít nhất một triệu mới đúng ạ!”
Ngô Bình: “Chỉ ba trăm nghìn dặm thôi sao?”, anh càng khuếch trương nét bút, độ rộng giãn ra khoảng năm trăm nghìn dặm.
Ném bút, anh nói: “Từ giờ, hải vực này thuộc về biên giới biển của Thiên Võ ta!”
Mọi người nhìn nhau, một đại thành tiến lên: “Bệ hạ, khu vực này có hai thế lực rất mạnh mẽ. Hơn nữa biên giới phía Nam đã xâm lấn địa bàn của Nam Hải Vương rồi!”
Ngô Bình hỏi: “Hai thế lực nào?”
Đại thần kia trả lời: “Bẩm bệ hạ, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454256/chuong-3927.html