Ngô Bình hít một hơi sâu rồi sải bước về phía sinh linh hình người ấy. Khi đến gần, anh thấy sinh linh khá giống con người, ngoại trừ việc toàn thân được bao phủ bởi lớp vảy màu đen sẫm có ma văn. Móng tay của nó rất bén nhọn, tóc màu đỏ như máu, rất ngắn, sắc như kim thép.
“Ầm!”
Quái vật đột nhiên động đậy. Phía sau nó có một cái đuôi dài hơn một mét, vừa quẫy một cái đã phóng sát quang về phía Ngô Bình.
Ngô Bình không nhúc nhích, sát quang đánh vào cơ thể chỉ khiến anh cảm thấy hơi đau chứ không bị thương.
Trước kia, những người bước vào Thập Thánh điện đều bị nó giết theo cách này. Nhìn thấy Ngô Bình không sao, quái vật liền gầm gừ một tiếng.
Ngô Bình cất lời: “Ngươi bị trói toàn thân, chỉ có đuôi là cử động được. Có lẽ sẽ không khó để thu phục ngươi”.
Quái vật phát ra tiếng người: “Ranh con ngông cuồng, lại gần thêm chút nữa đi, ta sẽ đánh vỡ đầu ngươi!”
Ngô Bình cười khẩy: “Ta mà sợ ngươi sao?”. Dứt lời, anh vòng đến chỗ mà đuôi quái vật có thể với tới. Đuôi của quái vật dài một mét rưỡi, ở phần chóp có gai độc. Lúc này, nó quẫy đuôi một cái, tiếng rít chói tai vang lên, nhắm thẳng vào cổ Ngô Bình.
“Soạt!”
Ngô Bình chẳng buồn ngẩng đầu, chộp lấy chóp đuôi của nó rồi bẻ thật mạnh.
“Rắc!”
Xương đuôi của quái vật bị anh dùng lực bẻ gãy. Quái vật gào thét thảm thương, muốn thu đuôi về nhưng lại Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454225/chuong-3896.html