Thanh Đồng Thần Vương: “Trừ phi ta thành Thần Hoàng!”
Ngô Bình cất đám tượng đi: “Còn gì khác không?”
Sắc mặt Thanh Đồng Thần Vương khó coi: “Ngươi hơi tham quá đấy!”
Ngô Bình: “Tham ư? Ông phải hiểu là ta có thể giết ông rồi lấy đi toàn bộ đồ vật của ông!”
Thanh Đồng Thần Vương: “Giết ta dễ vậy sao, cùng lắm ta dùng hết tu vi để phản kháng thôi. Ta không dám nói có thể đánh bại ngươi nhưng chạy trốn là chuyện không thành vấn đề!”
Ngô Bình nghe Thanh Đồng Thần Vương nói nhăng nói cuội, thời gian nhanh chóng trôi qua, sát cuộc Thập Phương cuối cùng cũng hoàn thành, anh lập tức có khí thế hẳn: “Thanh Đồng Thần Vương, tôi cho ông cơ hội cuối cùng, giao thêm bảo bối ra đây!”
Thanh Đồng Thần Vương tức giận: “Ngươi ức hiếp người quá đáng, nằm mơ đi thôi!”
Ngô Bình thở dài: “Do ông không biết quý trọng cơ hội đấy, đừng trách tôi ra tay độc ác!”
Anh vừa dứt lời, âm thanh cực lớn vang lên, sát cuộc Thập Phương vận hành, sức mạnh của mười loại đại đạo hòa vào nhau, hiện trường lập tức yên tĩnh. Cung điện Thanh Đồng giống như bị đóng băng, Thanh Đồng Thần Vương ở bên trong cũng không thể nhúc nhích.
Sát cuộc Thập Phương có thể kiểm soát thời không, hiện tại tư duy của Thanh Đồng Thần Vương đã đình trệ, hoàn toàn không phát giác ra chuyện xảy đến bên ngoài.
Ngô Bình cười, anh bay tới trong cung điện, tự tay gỡ nhẫn thần của Thanh Đồng Thần Vương, cởi luôn ủng chiến, đai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454220/chuong-3891.html