Đế sư: “Không đâu, mặc dù Đại Thương không còn nữa nhưng vận khí lúc lập nước cực kỳ mạnh. Vận khí đó thừa hưởng vận khí của Tiên Quốc, không thể xem thường đâu, nhưng tiếc là vận khí đó quá mạnh, người đời sau sẽ không thể tiếp nhận được.”
Ngô Bình: “Nói thế nghĩa là tiếp nhận vận khí còn có yêu cầu gì nữa sao?”
Đế Sư: “Đương nhiên, vận khí lớn này chỉ có anh hùng tuyệt thế mới có thể tiếp nhận, nếu không không thể chịu được, ngược lại sẽ bị vận khí phản phệ”.
Ngô Bình híp mắt: “Vận khí có thể phản phệ lại con người?”
Đế Sư: “Thật ra vận khí này không bao giờ biến mất, nó được lưu truyền có trật tự trong tộc người. Nói sâu xa hơn thì nó là vận khí của con người, nhưng ở những thời kỳ khác nhau, còn phụ thuộc vào cơ thể của cường giả loài người khác nhau”.
Ngô Bình: “Nói thế thì ban đầu Thiên Ất Đại Đế đã có được nó?”
Đế Sư: “Đúng thế, nhưng sau khi Thiên Ất chết, nó không thể được những người Đại Thương khác hấp thụ, thế là bị phong ấn”.
“Vận khí thế gian chỉ có một thế này thôi?”
Đế Sư: “Khí vận tương tự như thế có tất cả chín cái, nó chỉ là một trong số đó”.
Ngô Bình đã không đợi được nữa: “Còn chờ gì nữa, bắt đầu đi”.
Anh đứng trên cột hình trọn, đại trận sáng lên, rất nhiều nguồn sức mạnh đi vào cơ thể anh, tiến hành đánh giá toàn diện.
Khoảng một tiếng trôi qua, đại trận ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454213/chuong-3884.html