Ngô Bình: “Khu vực mà hoàng tộc Đại Thương quản lý lớn đến đâu?”
Vân Tịch: “Diện tích gấp Thất Châu mười lần luôn”.
Ngô Bình nói: “Đây cũng là ý hay!”
Vân Tịch: “Chỉ cần anh chứng minh được mình có huyết mạch của hoàng tộc thì có thể cạnh tranh với hoàng tử”.
Ngô Bình: “Anh chỉ sợ không có huyết mạch của hoàng tộc Đại Thương”.
Vân Tịch cười nói: “Huyết mạch này có thể cải trang được, dẫu sao độ thuần khiết trong huyết mạch của mọi người cũng tương đương nhau, đây chỉ là một ngưỡng cửa trong việc tranh giành thân phận hoàng tử thôi”.
“Hoàng tử mà em nói là sao?”, anh hỏi.
“Chỉ cần có thể thông qua năm bài kiểm tra của Đại Thương thì mọi người đều có thể trở thành hoàng tử. Sau khi thành hoàng tử rồi thì có thể lôi kéo vài người rồi tự hình thành thế lực riêng. Sau này, nếu hoàng triều Đại Thương có thể hồi phục thì hoàng tử sẽ trở thành hoàng đế mới”.
Ngô Bình: “Không phải chứ, huyết mạch của hoàng tộc phải có lưu truyền chính thống mới được chứ”.
Vân Tịch lắc đầu: “Làm gì còn huyết mạch chính thống nữa anh, Đại Chu giết sạch rồi còn đâu, ai còn sống thì cũng chỉ là nhánh phụ”.
Ngô Bình gật đầu: “Thế thì lo vụ làm hoàng tử trước, chúng ta có Thất Châu rồi, họ chẳng có lý gì mà không ủng hộ anh”.
Vân Tịch: “Vân Thị sẽ ủng hộ anh đầu tiên, sau đó còn có thể tranh thủ ủng hộ của ba đại vương tộc và các quý tộc khác”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454195/chuong-3866.html