Tính đến hiện nay, số lượng binh lính bình thường trong Thất Châu đã vượt quá năm triệu, có hơn hai triệu lính tinh nhuệ.
Hôm nay, Ngô Bình nhớ con nên về thăm nhà. Anh tình cờ gặp ông nội đang chơi với Đỉnh Nhi.
Thấy anh trở về, Lý Vân Đẩu cười nói: “Tiểu Bình, cháu đã lâu không về nhà, không nhớ con sao?”
Ngô Bình: “Ông nội ơi, cháu bận mà”.
Lý Vân Đẩu hừ lạnh: “Có bận rộn cháu cũng nên quan tâm đ ến con cái nhiều hơn, việc có lớn đến đâu cũng không quan trọng bằng việc chăm sóc con cái”.
Ngô Bình không dám nói gì: “Đúng vậy, ông nói rất đúng”.
Lúc này Lý Vân Đẩu cầm một tờ báo lên, tờ báo này được phát hành ở Linh Xuyên, do “Cục tin tức” mà Lý Mai thành lập phát hành, chủ yếu đưa tin những sự kiện trọng đại xảy ra ở đại lục Côn Luân.
“Tiểu Bình, ông đọc báo thấy bảo hiện tại cháu đã khống chế vùng Thất Châu?”
Ngô Bình gật đầu: “Thưa ông, nơi này vốn là do gia tộc phía sau Vân Tịch phụ trách, nếu không phải do Vân Hi thì chắc cháu cũng sẽ không xen vào”.
Lý Vân Đẩu khẽ thở dài: “Hưng thì trăm họ hưng, mà vong thì thì trăm họ khổ! Tiểu Bình, nhân dân trăm họ, đặc biệt là những người không quyền không thế, không có tu vi sống rất khổ cực. Nếu cháu có khả năng thì hãy giúp họ”.
Ngô Bình nói: “Thưa ông, cháu hiểu, hơn nữa cháu vẫn đang làm điều đó. Ông xem đi, dân chúng ở Linh Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454182/chuong-3853.html