Gà Mười Ba: “Điều đó tôi cũng không biết, có lẽ chỉ có lão Vương biết. Trước khi bọn tôi xuất hiện, lão Vương đã đi theo chủ nhân rồi”.
Ngô Bình chớp mắt hỏi: “Ngươi dẫn ta đi một vòng quanh nhà được không?”
Gà Mười Ba lập tức trở nên cảnh giác: “Anh muốn làm gì? Tôi cảnh cáo anh, đừng hòng lấy đồ của nhà chúng tôi, nếu không lão Hoàng sẽ giết anh”.
Ngô Bình cười và nói: “Ngươi đang đùa ta à? Ta có giống loại người trộm cắp không? Ta chỉ tò mò và muốn đến nhà của chủ nhân ngươi để xem những thứ kỳ lạ đó thôi”.
Gà Mười Ba do dự đáp: “Tôi không thể quyết định vấn đề này. Khi về đến đó, tôi sẽ hỏi lại lão Hoàng”.
Ngô Bình: “Lão Hoàng có sở thích gì không?”
Gà Mười Ba: “Sở thích sao? Lão Hoàng khá tham ăn, thích nhất là ăn thịt và gặm xương”.
Ngô Bình: “Được, thế này đi. Ngươi có thể sắp xếp cho ta ở gần nhà ngươi. Ta cũng không đi lung tung nữa, tránh để ngươi phải khó xử”.
Gà Mười Ba nhất thời cảm thấy nghi hoặc. Người thanh niên này thoạt nhìn cũng không giống loại người dễ dàng từ bỏ, chẳng lẽ là còn có ý đồ xấu nào khác sao?
Ngô Bình: “Gà Mười Ba, sao ngươi lại nhìn ta như vậy, coi ta là người xấu sao?”
Gà Mười Ba: “Không lẽ anh là người tốt?”
Ngô Bình: “Cho dù ta không phải người tốt thì cũng nhất định không thể coi là kẻ xấu”.
Gà Mười Ba: “Được, tôi sẽ đưa anh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454160/chuong-3831.html