Ajizu kinh ngạc: “Cậu cả nhìn thấy được tương lai sao?”
Ngô Bình: “Ừ, đó là một điều rất tuyệt vời, giúp ích rất nhiều cho tu vi của tôi”.
Ajizu cảm thán: “Tu vi của cậu cả lại sắp tăng vùn vụt rồi”.
Ngô Bình: “Ajizu, ông về trước đi, tôi phải đi làm vài việc”.
Ajizu: “Vâng”.
Sau khi Ajizu đi, Ngô Bình thu xe và sói trắng lại, đưa Lạc Trường Sinh và Hanami Tsukihime rời khỏi nơi này bằng độn thuật.
Đến một nơi an toàn, Ngô Bình trở về hình dáng thật sự. Lúc Lạc Trường Sinh nhìn thấy Hanami Tsukihime thì đã biết Ngô Bình tới rồi, nhưng vẻ mặt của ông ta vẫn không thay đổi, cứ cúi gằm đầu.
Mãi đến lúc này, ông ta mới thở phào: “Cậu chủ, là Hanami nói cậu tới cứu tôi à?”
Ngô Bình gật đầu: “Lão Lạc, chắc thời gian qua ông chịu không ít cực khổ”.
Lạc Trường Sinh cười chua chát: “Tôi đã tuyệt vọng rồi, nếu không nhờ hôm đó tôi được Hanami bất ngờ truyền tin thì e rằng mãi mãi cũng không thoát được nơi đó”.
Ngô Bình: “Lão Lạc, sao ông lại bị bắt đi làm thợ mỏ vậy?”
Lạc Trường Sinh xua tay: “Đừng nhắc nữa, xui thôi. Cậu chủ, bây giờ tu vi của cậu tới đâu rồi?”
Hanami Tsukihime nói: “Ông cố, anh Huyền Bình đã đến Địa Tiên Thân Tàng rồi ạ, nhưng thực lực không hề thua kém Địa La Đạo Quân”.
Lạc Trường Sinh rất kinh ngạc: “Giỏi quá! Cậu chủ, thực lực của cậu xuất chúng như vậy, có thể giúp tôi khống chế một hòn đảo được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454152/chuong-3823.html