Lôi Bôn cười, đáp: “Trương sư đệ, đã lâu lắm rồi bảo sách không có đệ tử gia nhập, cậu đã gia nhập được hơn một tháng rồi, đại sư huynh quyết định tổ chức tiệc chào đón cho cậu, cậu là nhân vật chính, nhất định phải tham gia”.
Trương Quân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Các vị sư huynh đã có lòng, tôi nhất định sẽ đến”.
Lôi Bôn cười, nói: “Vậy chốt nhé, sáng ngày mai, chúng ta sẽ gặp nhau ở Lầu Ngọc Hương”.
Lầu Ngọc Hương là nơi có nhiều người đẹp nhất ở Thái Nhất giáo, cũng là nơi mà các đệ tử nam có thân phận nhất của Thái Nhất giáo thích đến nhất.
Ngoài mặt Lầu Ngọc Hương là một tửu lầu nhưng thật ra là nơi các cô gái bình thường tìm đến một vài thiên tài của Thái Nhất giáo.
Đương nhiên, hiện tại Trương Quân không hề biết những chuyện này vì dù sao thì cậu cũng mới đến Thái Nhất giáo chưa được bao lâu, cậu chẳng nghĩ gì nhiều thì đã gật đầu đồng ý rồi.
Sau khi Lôi Bôn và Vệ Thương đi khỏi, cậu gọi một người giúp việc đến, hỏi: “Lầu Ngọc Hương là nơi thế nào?”
Người giúp việc nói: “Công tử, lầu Ngọc Hương là nơi các đệ tử của Thái Nhất giáo lựa chọn người hầu ngủ. Có điều chỗ đó rất đắt, thường thì chỉ có đệ tử bảo sách và đệ tử ngọc sách đến thôi.
Người giúp việc dừng lại một lúc rồi nói: “Công tử, lầu Ngọc Hương thường hay xảy ra chuyện tranh chấp giữa các đệ tử Thái Nhất giáo với nhau, vì giành gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454142/chuong-3813.html