Mạc Liên Phong vội nói: “Thông gia của tôi là Cửu Lôi Phổ Hóa Thiên Tôn, nếu cậu dám giết tôi thì người đó sẽ không tha cho cậu đâu!”
Thượng Quan Linh Nhi lạnh lùng nói: “Cửu Lôi đã bị chúng tôi g iết chết rồi, giờ tôi đang nắm giữ Cửu Lôi Tiên Vực. Mạc Liên Phong, ông còn có chỗ dựa nào khác không?”
Mạc Liên Phong rơi vào tuyệt vọng, liền lẩm bẩm: “Không thể nào, sao các người có thể giết Cửu Lôi được, không thể nào…”
Mạc Thái đột nhiên quỳ xuống: “Chuyện này không liên quan đến tôi, đều là do Mạc Liên Phong làm, đừng giết tôi, đừng giết tôi!”
Mạc Liên Phong sững sờ, ông ta nhìn đứa con riêng của mình, đột nhiên bật cười thảm thiết: “Không hổ là con trai ta…”
Ngô Bình: “Linh Nhi, báo thù đi”.
Thượng Quan Linh Nhi cầm kiếm lên, đâm thẳng vào đầu Mạc Liên Phong, nhát kiếm thứ hai đâm chết chủ của Huyền Môn, nhát kiếm thứ ba chém chết Mạc Thái.
Sau khi giết kẻ thù, cô ấy lao vào lòng Ngô Bình khóc thảm thiết. Thù lớn đã báo, nhưng bố cô ấy đã không thể nào sống lại nữa.
Ngay lúc này, Hiên Viên Tịch Cổ đi nhanh tới, nói: “Cậu Trương, cô Thượng Quan!”
Thấy ông ấy, ánh mắt Ngô Bình lạnh đi: “Sao hả, Hiên Viên chưởng môn muốn báo thù cho họ sao?”
Hiên Viên Tịch Cổ cười khổ: “Họ chết chưa hết tội, sao tôi nhúng tay được? Là thế này, thực ra thời còn sống anh Thượng Quan đã bảo tồn dấu ấn sinh mệnh ở chỗ tôi”.
Mắt Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454108/chuong-3779.html