Người đàn ông mặc áo bào vàng cười nói: “Nhóc con, chúng tôi đã biết cậu không phải người trên đảo. Nếu không phải người trên đảo, thì chúng tôi có ra tay với cậu cũng chẳng sao”.
Ngô Bình nhướn mày: “Ra tay với tôi?”
Người đàn ông áo vàng lại nói: “Có nghe qua Di Hoa Tiếp Mộc thần công chưa?”
Ngô Bình: “Chưa từng nghe qua”.
Người đàn ông áo vàng: “Lão tổ của tôi biết loại công phu này. Lão tổ năm đó Đạo căn bị tổn thương, phải mang cơ thể tàn khuyết cho đến tận bây giờ. Ông ấy vẫn đang tìm kiếm một cơ thể thích hợp. Cuối cùng, chúng tôi đã tìm thấy cậu”.
Ngô Bội: “Cho nên, các người muốn chiếm thân xác của tôi?”
Người đàn ông áo vàng: “Không chỉ là thân xác, còn cả vận mệnh và tương lai của cậu. Sự kỳ diệu của Di Hoa Tiếp Mộc nằm ở chỗ, nó đơn giản chỉ xóa bỏ ý chí của cậu, còn lại tất cả mọi thứ của cậu sẽ đều thuộc về Lão tổ của tôi, hiểu chưa?”
Ngô Bình cười lạnh: “Chỉ dựa vào sức hai người mà muốn hại tôi?”
Tư Không Vũ bật cười ha hả: “Năm đó Tiên Quốc là một thế lực có thể sánh vai cùng Thiên Đạo Môn. Mà tôi lại là Đại tướng quân của Tiên quốc. Cho nên, tôi có vô số thủ đoạn, đủ để trị một thằng nhãi ranh như cậu một cách dễ dàng”.
Ngô Bình sắc mặt trở nên khó coi, anh đáp: “Thử đi rồi biết!
Tư Không Vũ cười lạnh, một đạo kim quang từ trong tay áo ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454089/chuong-3760.html