Chu Thanh Nghiên gật đầu: “Được, vậy liều đi”.
Ngô Bình đáp xuống một đỉnh núi, vừa nhảy lên đã rơi xuống dưới đến một nơi sâu mấy ngàn mét.
Rất nhanh anh đã tìm được cấm chế Thứ Nguyên, lúc này anh lập tức sử dụng bí lực Thứ nguyên, ấn vào cấm chế, một cánh cửa ánh sáng bỗng xuất hiện trước mặt, anh kéo Chu Thanh Nghiên đi vào trong đó.
Đi xuyên qua cánh cửa ánh sáng, hai người bước vào một thế giới kỳ diệu. Thiên Đạo của thế giới này rất hoàn chỉnh.
Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Một nơi tốt thế này”.
Chu Thanh Nghiên: “Huyền Bình, nơi này là tiên phủ Quảng Thành sao? Em còn tưởng chỉ là một tiên phủ thôi chứ, không ngờ lại lớn như thế”.
Ngô Bình: “Tiên sư Quảng Thành là người thường à? Dĩ nhiên tiên phủ của ông ấy không thể xem thường rồi”.
Anh cũng không vội đi tìm tiên phủ, bay đến cạnh một cái hồ nhỏ tìm vùng đất bằng phẳng rồi chuyển một căn nhà mà Lỗ Ngọc xây ra.
Sau đó các vật dụng sinh hoạt thường ngày được anh dời vào nhà, nhất là một cái giường lớn rất mềm mại.
Chu Thanh Nghiên đỏ mặt: “Huyền Bình, đã nói đến đây để tu luyện mà, hóa ra là gạt em à”.
Ngô Bình: “Thì tu luyện thật ra, tu luyện Âm Dương Hòa Hợp Thần Công, như thế mới có thể nâng cao tư chất của em”.
Quýt Lớn bị ném vào trong sân ăn thịt khô, Chu Thanh Nghiên và Ngô Bình thì lại làm loạn ở trong nhà.
Sang đến hôm sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454081/chuong-3752.html