“Phải”.
Ngô Bình buông tay: “Mang người của anh cút ra ngoài, để tôi gặp lại anh, anh sẽ chết rất thảm đấy”.
Người này nhanh chóng đưa các binh sĩ rời khỏi khu vực đảo.
Ngô Bình cũng biết rằng nơi này không còn an toàn nữa, vì vậy anh đã mang theo mọi người đến Linh Xuyên và ổn định cuộc sống cho họ.
Ngay khi trở lại Linh Xuyên, Ngô Bình đã nhận được một tin tức khiến anh tức giận, mười lăm đệ tử Kiếm Cung đã bị một nhóm quái vật tấn công khi họ đang xuống núi để luyện tập, chín người trong số họ đã bị giết và bị thương.
Khi nhận được tin, anh đã nhanh chóng đến thăm những người bị thương và hỏi về tình hình một cách chi tiết.
Hóa ra hôm đó có cả mười nấy người đi làm nhiệm vụ cho môn phái. Trên một ngọn núi ở Xuyên Tây, có một con quái vật không mấy mạnh mẽ đã thoắt ẩn thoắt hiện và giết hại rất nhiều người dân vô tội, họ được lệnh phải tiêu diệt nó.
Những đệ tử này tu vi cũng không yếu, nếu cùng nhau tấn công, muốn giết một con yêu quái không quá mạnh cũng không khó.
Tuy nhiên, khi họ tìm thấy con quái vật, lại có hơn chục con quái vật mạnh mẽ xuất hiện xung quanh họ, họ không phải là đối thủ của chúng, nhanh chóng phải chịu thương vong nặng nề.
Ngô Bình hỏi rất cẩn thận, sau khi nghe xong, anh đã chữa trị cho một số người và khiến họ hồi phục tốt.
Cùng ngày hôm đó, vào lúc chạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454016/chuong-3687.html