Ngọc Hoàng đại đế cười đáp: “Tất nhiên không rồi. Chỉ có những ai có tư chất tốt thì mới có thể nhìn thấy bổn tôn. Cậu là người thứ ba nhìn thấy ta đó nhóc à”.
Ngô Bình: “Ngọc Hoàng tiền bối, tôi từng đọc được sổ tay mà ông biên soạn”.
Ngọc Hoàng đại đế bật cười “ha ha”: “Không tệ, xem ra cậu và ta cũng có duyên. Nhóc này, cậu tên gì thế?”
Ngô Bình: “Vãn bối là Lý Huyền Bình”.
Ngọc Hoàng đại đế: “Chắc hẳn cậu cũng biết dự tính ban đầu khi bọn ta thành lập Thiên Ngoại Thiên nhỉ?”
Ngô Bình gật đầu: “Vãn bối biết sơ sơ, vì ông muốn tạo ra một nơi có thiên đạo hoàn chỉnh cho những người xuất sắc nhất của Nhân tộc”.
Ngọc Hoàng đại đế: “Người có thể dẫn dắt nhân loại tiến lên, giúp nhân loại mạnh mẽ hơn vĩnh viễn chỉ là thiểu số. Mấy người bọn ta cùng thương lượng, quyết định mở ra một không gian như vậy, đặt tên là Thiên Ngoại Thiên. Sau đó, bọn ta đã chọn ra vài người ở mỗi Khuyên giới, bảo bọn họ lựa chọn thiên tài, đưa tới Thiên Ngoại Thiên tu luyện”.
Ngô Bình: “Tiền bối tài trí và mưu lược kiệt xuất, đó chính là may mắn của Nhân tộc chúng ta!”
Ngọc Hoàng đại đế: “Nhưng chuyện này vẫn bị cường giả Thần tộc phát hiện, thế nên Thần tộc đã hạ lời nguyền vô cùng độc ác lên ta. Vì để tránh né lời nguyền đó, ta đã ẩn thân nơi đây, tiện thể chỉ dạy cho thiên tài của Nhân tộc. Tiếc là đã điều năm như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453991/chuong-3662.html