Chu Ngọc Nhan trầm mặc một lát rồi nói: “Tôi có một cách mở được Động Thiên của anh một lát đấy”.
Ngô Bình sáng mắt lên nói: “Cách gì thế?”
Chu Ngọc Nhan: “Vài không gian khá kỳ quái ở Thiên Ngoại Thiên có môi trường khá giống Khuyên giới. Vì thế nếu anh đến đó thì sẽ hội phục thực lực, nhưng chỉ được một lát thôi, không được lâu đâu”.
Ngô Bình: “Thế là đủ để tôi lấy lò luyện đan trong Động Thiên ra rồi”.
Chu Ngọc Nhan gật đầu: “Ừm, hơn nữa anh chỉ có một cơ hội duy nhất nên phải nắm bắt lấy”.
Ngô Bình cười nói: “Tôi biết rồi”.
Mua dược liệu xong, Ngô Bình không còn nhiều tiền nữa nên chỉ đi dạo quanh rồi về quán trọ nghỉ ngơi.
Một đêm yên tĩnh trôi qua, sang ngày hôm sau, Ngô Bình đã đến Dịch Quán để đăng ký.
Quá trình đăng ký rất đơn giản, anh báo tên họ và lai lịch xong thì đi lĩnh quần áo và một tấm lệnh bài cùng ít tài nguyên tu hành. Điều khiến anh bất ngờ là trong tài nguyên tu hành có 20 viên linh thạch bình thường, ba viên linh thạch thượng đẳng và một trăm nghìn lượng vàng cùng một chiếc nhẫn trữ đồ.
Lấy đồ xong, Ngô Bình vừa ra ngoài thì đã bị Chu Ngọc Nhan kéo đi thật nhanh.
Ngô Bình hỏi: “Ngọc Nhan, sao thế?”
Chu Ngọc Nhan nói nhỏ: “Giờ có khá nhiều người chuyên đi giết người mới, khéo anh bị người ta nhắm vào rồi đấy”.
Ngô Bình tròn mắt nói: “Cái gì? Giết người mới ư?”
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453979/chuong-3650.html