Quan binh lộ ra vẻ hoảng sợ, cuối cùng hắn nhìn ra Ngô Bình không phải người mà hắn có thể dây vào, run giọng nói: “Bọn tôi là binh lính dưới trướng Đông Hải Vương của Long Quốc, bọn tôi được lệnh đóng quân ở đây”.
“Đóng quân?”, Ngô Bình híp mắt: “Lệnh của ai?”
Người này nói: “Đông Hải Vương chấp hành lệnh của Thái tử Long Quốc”.
Ngô Bình mặc kệ hắn, bảo mấy đứa trẻ về nhà, sau đó nhảy lên bay về nhà.
Trong nhà không có việc gì, anh gọi Hoàng Tử Cường đến hỏi rõ ràng.
Hoàng Tử Cường: “Hoàng đế Long Quốc đã giao toàn bộ khu vực lãnh thổ Đông Hải cho Đông Hải Vương. Đông Hải Vương dẫn quân đến lấy lại đất đai và nhà cửa, nhiều người đã bị đuổi ra ngoài”.
Ngô Bình: “Binh lính của Đông Hải Vương đến bao lâu rồi?”
Hoàng Tử Cường: “Bảy, tám ngày rồi, nhưng chủ lực vẫn chưa đến, chỉ phải vài đội quân dẫn đầu, chắc là thăm dò đường”.
Ngô Bình cười nhạo: “Xem ra chức Tổng đốc này của tôi đã bị tước bỏ rồi”.
Hoàng Tử Cường: “Chắc là thế, tiếp theo chúng ta nên làm sao?”
Ngô Bình: “Bây giờ Long Quốc rất loạn lạc, tôi không muốn tham dự vào đó. Họ muốn nơi này thì cứ cho họ là được”.
Hoàng Tử Cường sửng sốt: “Ý cậu là đi khỏi đây”.
Ngô Bình: “Tôi sẽ chuyển cả Hưng Long đến Linh Xuyên”.
Hoàng Tử Cường: “Người dân xung quanh đây thì sao?”
Ngô Bình: “Dù Long Quốc có loạn lạc thế nào, người dân vẫn có thể sống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453914/chuong-3585.html