Ngô Bình nheo mắt: “Mày cũng biết cổ Thần Cơ?”
Cổ Tương: “Đương nhiên là tôi biết rồi. Nguyên nhân mà tôi muốn hợp tác với anh, cổ Thần Cơ cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng. Anh để tôi ăn cổ Thần Cơ thì tôi sẽ có năng lực của cổ Thần Cơ, sau đó tôi sẽ thuận lợi trở thành thiên cổ. Nếu tôi trở thành thiên cổ thì sẽ có thể bảo vệ anh không bị con thiên cổ đang âm thầm quan sát anh giế t chết”.
Ngô Bình cười lạnh lùng: “Những lời mày nói, tao không tin chữ nào”.
Cổ Tương: “Anh bạn, nếu không tin tôi thì anh sẽ chết rất thảm, con thiên cổ đó tên là Luyện Kim, có thể biến kim loại trong thiên hạ thành kén vàng, sau đó dùng nó để bảo vệ mình. Trước mặt nó, anh sẽ chẳng có cơ hội trở tay”.
Ngô Bình: “Mày nói chỗ này là địa bàn của cổ Luyện Kim, vậy tại sao mày lại sống ở địa bàn của nó?”
Cổ Tương: “Vì con cổ Luyện Kim đáng chết đó luôn tìm cơ hội ăn tôi, có đều tôi sẽ không để nó đạt được mục đích đâu”.
Ngô Bình: “Thứ nhất, tao sẽ không để mày ăn cổ Thần Cơ, thứ hai, tao cũng sẽ không hợp tác với mày”.
Cổ Tương: “Không biết tốt xấu, lát nữa anh sẽ cầu xin tôi giúp anh thôi”.
Ngô Bình: “Mày nghĩ xa quá rồi”.
Giọng nói đó biến mất, không gian lại trở nên yên tĩnh.
Một lát sau, cổ Thần Cơ quay lại, Ngô Bình nói: “Tiểu Thần, con cổ đó muốn tao giúp nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453908/chuong-3579.html