Ngô Bình: “Tôi nói rồi, lão chết rồi”.
Nam tu sau lưng cô gái tức giận nói: “Cái tên ăn nói linh tinh này đúng là ngứa đòn!”
Hắn nhận ra Ngô Bình không phải Thiên Tiên, liền tung một quyền nhắm ngay mặt Ngô Bình.
Ngô Bình đường đường là Nhân Hoàng, thiên tài lừng lẫy, thấy thế anh liền tức giận, cũng tung chiêu. Quyền của anh tung sau mà lại đến trước, trực tiếp quật lên mặt nam tu.
“Bốp!”
Nam tu bị đánh bay mấy trăm mét, lăn vài vòng rồi đáp thẳng xuống đất.
Phía dưới có rất nhiều tu sĩ thấy cảnh này, họ đều cảm thấy đối phương đang tìm chết.
“Đám ngu xuẩn từ đâu ra vậy, dám ra tay với cung chủ sao?”
“Ai biết. Cung chủ là người đã giết Minh Huyết lão tổ mà họ còn dám chọc giận, đúng là gan to bằng trời!”
Thấy bạn đồng hành bị Ngô Bình đánh, cô gái tức giận nói: “Anh dám làm người ta bị thương à!”
Vừa dứt lời sau lưng cô ta có một luồng ánh kiếm bay tới chém về phía Ngô Bình. Cô ta trực tiếp dùng phi kiếm chém giết, phương pháp tu luyện khác với kiếm hoàn của Ngô Bình.
Ngô Bình còn chẳng thèm nhìn, chỉ vồ một cái đã tóm luôn ánh kiếm. Ánh kiếm giãy giụa, biến thành một thanh đoản kiếm dài ba tấc, nó biến đổi không ngừng như vật sống.
Cô gái kinh ngạc: “Trả tiên kiếm cho tôi!”
Ngô Bình liếc nhìn nó và cảm thấy rằng thanh kiếm này không hoàn hảo, dường như nó đã phải chịu một vết thương tiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453901/chuong-3572.html