Ngô Bình đáp: “Bọn anh cứ ở lại bao lâu tùy thích, mấy anh em ta tụ tập thêm mấy ngày nữa”.
Đinh Mặc: “Anh cả, chú Ba, chúng ta nói chuyện chính đi. Khi nào thì khởi hành đến biển Tinh Túc?”
Biển Tinh Túc là một cấm địa ở đại lục Hồng Hoang, Đinh Mặc tình cờ phát hiện bên trong đó có một không gian thần bí thuộc về thời đại trước. Cho nên, họ quyết định khám phá nó.
Ngô Bình: “Hôm nay uống thật say, ngày mai đi”.
Hai người kia đồng ý ngay. Ngô Bình lấy thức ăn và rượu quý của mình ra, uống với hai người anh em kết nghĩa.
Trong bữa tiệc rượu, anh lấy ra hai quả bàn đào đưa cho Chu Nguyên Thông và Đinh Mặc mỗi người một quả.
Chu Nguyên Thông kêu lên: “Quả bàn đào! Chú Ba, chú lấy ở đâu ra vậy?”
Ngô Bình cười nói: “Không phải em nói sẽ tham gia pháp hội Dao Trì sao? Mấy lần thi đấu em đều thắng, bàn đào này là do Vương Mẫu ban cho”.
Chu Nguyên Thông cảm thán: “Kiếp trước anh đây cũng huy hoàng lắm, nhưng chưa từng được ăn quả bàn đào. Chú Ba, anh ghen tị với chú lắm đấy”.
Đinh Mặc cười ha ha: “Chú Ba là thiên tài tuyệt thế, ngay cả Vương Mẫu cũng cất nhắc chú ấy”.
Chu Nguyên Thông: “Chú Ba, chú nên chuẩn bị tâm lý trước đi, có khi Vương Mẫu còn gả con gái cho chú ấy chứ”.
Ngô Bội sửng sốt: “Không thể nào? Nếu gả cho em thì đã thông báo lúc ở pháp hội rồi”.
Chu Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453872/chuong-3543.html