Ngô Bình đáp: “Hoang Cổ Giới lớn như vậy, chúng ta lại chẳng biết gì về nơi này. Nếu tuỳ tiện đi lung tung thì chẳng thà cứ coi chuyến đi săn này là một cuộc dạo chơi, thưởng thức cảnh đẹp của nơi này trước đã”.
Khương Nguyệt Như không thể hiểu nổi cách suy nghĩ của Ngô Bình nhưng vẫn mỉm cười đáp: “Cách suy nghĩ thú vị lắm”.
Trong lúc uống trà, hai người trò chuyện vài câu. Sau đó, Ngô Bình ngồi xuống, chăm chú nghiên cứu trật tự của Hoang Cổ Giới. Chân hình không ngừng biến đổi, sau cùng, anh mới dần hiểu được về nơi này.
Trước đó, anh cố gắng đột phá tầng chín của Thần Lực Kinh nhưng không được, cứ cảm thấy vẫn thiếu gì đó. Bây giờ, anh đã hiểu ra thứ mình thiếu là gì, anh cần một môi trường hoàn toàn mới với cách vận hành pháp thuật hoàn toàn khác biệt, sau đó dần dần gọt giũa, cải tiến Chân hình của mình. Nhờ đó mà tu luyện sức mạnh nghịch thiên.
Ngô Bình có nền tảng là Thần Lực Kinh cấp tám, lại thêm tư chất rất tốt nên quá trình tu luyện Chân hình của anh khá thuận lợi. Đến hôm sau, anh đã có thể dùng Chân hình hút lấy lực của thiên địa trong Hoang Cổ Giới để phục vụ cho mình.
Đến trưa, anh cảm thấy cơ thể rất thoải mái, áp lực ban đầu khi bước vào Hoang Cổ Giới đã biến mất. Hiện giờ anh như cá gặp nước, như chim trên trời, cơ thể vô cùng thoải mái. Thiên địa pháp tắc đi vào cơ thể anh rồi bị anh thay đổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453866/chuong-3537.html