Chờ khi anh rời khỏi Thiên Môn thì đã là sáng sớm ngày hôm sau. Anh khởi động kiếm trận Thiên Tuyệt, có một đường kiếm bay ra từ Động Thiên, sau đó hợp nhất với kiếm quang của kiếm hoàn, tạo thành một đại trận khủng khiếp mang tên kiếm trận Thiên Tuyệt.
Loáng cái, bầu trời của vạn giới đã bị kiếm quang che phủ, vô vàn các phù văn kiếm đạo phức tạp xuất hiện rồi bay lên trời. Hiện tượng này khiến Phiêu Miểu Thiên Tôn phải chấn động rồi vội ra ngoài xem.
Thấy là kiếm pháp mà đệ tử Ngô Bình của mình tu luyện, bà ấy mỉm cười nói: “Huyền Bình, kiếm thuật của con lại tiến bộ thêm rồi. Kiếm trận này đủ để giết cả lão tiên đấy”.
Lão tiên chính là những Thiên Tiên đã trải qua hơn nghìn kiếp nạn, gần như là vô địch trong cảnh giới. Ngô Bình có thể hạ được họ thì chứng tỏ thực lực của anh đã mạnh lên rất nhiều.
Ngô Bình: “Sư tôn, đệ tử nghĩ tới một chuyện. Thiên đạo có thiếu sót, vậy nếu con không cảm ngộ Thiên đạo nữa thì sao ạ?”
Phiêu Miểu Thiên Tôn: “Dù con tu luyện theo cách nào thì cuối cùng cũng vẫn phải liên quan đến Thiên đạo, không thì sẽ không thể đạt được thành tựu”.
Ngô Bình: “Con hiểu rồi”.
Phiêu Miểu Thiên Tôn: “Không còn sớm nữa, chúng ta xuất phát thôi”.
Bà ấy phất ống tay áo một cái, tiên quang đã cuốn cả Ngô Bình và Lam Hâm đ ến pháp hội Dao Trì.
Họ bay được một lúc thì Ngô Bình bỗng thấy đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453833/chuong-3504.html