Lam Minh cười nói: “Chỉ có anh rể mới có thể nhấc được nó lên dĩ nhiên sẽ thuộc về anh rể. Anh rể, em đi báo tin vui cho chị”.
Lan Minh quay đầu chạy ra ngoài, Ngô Bình cầm chiến kích trong tay đi ra khỏi đại điện, vung tay một cái, cơ thể của anh trở nên cao mấy ngàn mét, chiến kích cũng lớn hơn trở thành một cây kích khổng lồ dài tám ngàn mét.
Anh vung tay lên không trung, cấm chế được kích hoạt, thế giới trong lưỡi trăng đó, tất cả trận pháp đều sáng lên, sát khí tràn ngập không trung, sau đó một luồng sát quang rực rỡ cực lớn phóng lên trời.
Bầu trời bị chém ra một vệt đen, rất lâu vẫn chưa thể liền lại. Đấy là Ngô Bình vẫn chưa dùng hết sức, nếu không thì uy lực còn mạnh hơn thế này nhiều.
Lúc này, Lam Hân Nguyệt và Lam Minh chạy đến, nhìn vệt đen mờ trên bầu trời đều thốt lên kinh ngạc.
Lam Hân Nguyệt: “Chồng, cuối cùng thì Hoàng Thiên Chiến Kích cũng đã gặp được chủ nhân”.
Ngô Bình: “Hân Nguyệt, vậy thì anh không khách sáo nữa”.
Lam Hân Nguyệt: “Chiến Kích này có thể gặp được chồng là may mắn của nó, cũng là may mắn của Phủ Chiến Vương”.
Lúc này, một người làm trong nhà vội vã chạy đến, lớn tiếng nói: “Quận chúa, không xong rồi, Nhị phu nhân và tam phu nhân đã bị một đám cướp bắt đi trong lúc ra ngoài dạo chơi. Bọn cướp cho người đưa tin, muốn Phủ Chiến Vương của chúng ta chuẩn bị ba tỷ đồng Thần Long,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453800/chuong-3471.html