Kiếm Đạo Quân: “Phiêu Miểu Thiên Tôn, những hậu bối này nên thi đấu như thế nào?”
Phiêu Miểu Đạo Quân: “Nếu đều là tu sĩ Kiếm Đạo thì đương nhiên là đấu kiếm”.
Thiên Hà Kiếm Đế: “Ở đây có mấy trăm anh hùng trẻ tuổi, nếu tất cả đều phải so tài thì thật lãng phí thời gian của mọi người. Tôi có một con rối Kiếm Tông ở đây, nó rất lợi hại. Ai có thể thắng được con rối sẽ có thể tham gia vào cuộc thi tiếp theo.”
Mọi người đều đồng thuận, dù sao nếu ngay cả con rối Kiếm Tông cũng không đấu lại được, về sau nhất định cũng không thể lọt vào top ba nên không cần thi đấu tiếp làm gì.
Phiêu Miểu Thiên Tôn: “Huyền Bình, con là đại diện của Côn Luân Kiếm Cung, con sẽ đánh trận đầu tiên”.
Thiên Hà Kiếm Đế tay phải làm ra một thủ ấn, trên quảng trường bên ngoài đại điện, một tia kiếm quang rơi xuống, hóa thành con rối Kiếm Tông.
Kiếm tông tức là tông sư Kiếm Đạo, sức chiến đấu đương nhiên không yếu. Có thể đánh với tông sư thì cũng phải là tông sư, hoặc là mạnh hơn cả tông sư.
Ngô Bình chắp tay hướng về phía mọi người: “Vậy tôi xin đánh trận đầu. Có điều, nếu ra tay nặng, lỡ có đánh hỏng con rối thì xin Thiên Hà Kiếm Đế đừng trách tội”.
Thiên Hà Kiếm Đế khẽ mỉm cười: “Không cần lo lắng, con rối này có ba cảnh giới, chính là cảnh giới Kiếm Tông, cảnh giới Kiếm Vương và cảnh giới Kiếm Hoàng. Hiện giờ, nó đang ở cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453784/chuong-3455.html