Ngô Bình: “Tôi chỉ biết anh sắp chết thôi”.
Người đàn ông cười khẩy: “To gan phết đấy!”
Hắn giơ tay phải lên, lòng bàn tay tuôn ra yêu khí, chúng bay lên trời như chuẩn bị thi triển một chiêu thức lợi hại nào đó. Đột nhiên, người hắn cứng đờ rồi nhìn chòng chọc vào Phiêu Miểu Thiên Tôn.
“Đạo Quân Nhân tộc?”
Phiêu Miêu Thiên Tôn không đứng dậy, mà chỉ liếc nhìn hắn, đã khiến hắn không thể cử động.
Người đàn ông đảo mắt rồi nói: “Không biết Đạo Quân ở đây, tại hạ lỗ mãng rồi!”
Phiêu Miêu Thiên Tôn: “Con rắn ở trên chắc là thú cưỡi của Xà Đạo Quân hả?”
Người đàn ông kiêu ngạo nói: “Đúng thế”.
Phiêu Miêu Thiên Tôn lạnh mặt nói: “Sư phụ ngươi gặp ta còn phải khúm núm, ai cho ngươi dũng khí làm trò lố lắng vậy hả?”
Người đàn ông tóc tím cau mày rồi nói: “Là tại hạ sai, xin lỗi Đạo Quân”, hắn lập tức tỏ vẻ nhún nhường.
Phiêu Miêu Thiên Tôn: “Cút!”
Người đàn ông liếc Ngô Bình một cái, sau đó mỉm cười rồi bay lên cao, cưỡi rắn đi về.
Ngô Bình đang định hỏi thì giọng nói của Huyền Đô lão tổ đã vang lên trong đầu anh: “Xà Đạo Quân chính là người được yêu giới nâng đỡ, người này đã nhận được sức mạnh của Yêu Hoàng Hoá Xà nên có tu vi rất cao, hiện còn nuôi cả trăm nghìn con cự xà, chúng có thể bày cự xà trận. Đến ta cũng không thể cầm cự lâu trong đại trận này được”.
Ngô Bình: “Khi nào có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453774/chuong-3445.html