Tất cả tiên nhân chào đón, Phiêu Miểu Thiên Tôn chỉ khẽ gật đầu, những người này mới cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó lần lượt lui ra ngoài, biến mất không thấy.
Tiên quang biến mất, Ngô Bình bước đến đón: “Sư tôn”.
Phiêu Miểu Thiên Tôn cười nói: “Đệ tử, con nghĩ đặt kiếm cung ở đâu thì hợp lý?”
Ngô Bình đã lên kế hoạch từ sớm, anh chỉ hướng đông nam, một dãy núi lớn nằm ở rìa LInh Xuyên nói: “Sư tôn, ngọn núi này tên là núi Linh Kiếm, có duyên với đến, con nghĩ nên đặt ở đây”.
Phiêu Miểu Thiên Tôn gật đầu: “Được”.
Bàn tay bà ấy vung lên, một tòa cung điện xa hoa làm bay lên không trung, cùng với một tiếng sấm sét vang lên biến hư không thành hiện thực, toàn bộ dãy núi thay đổi kinh người.
Cung điện bằng giấy biến thành một cung điện khổng lồ thật sự nằm trên núi Linh Kiếm. Sau đó, một trận mưa tiên giáng xuống, vô số cây cối, cỏ tiên mọc lên trên núi, tràn đầy chim hót, hoa thơm.
Đấy là chiêu của Đại La Đạo Quân, ước gì được nấy!
Cùng lúc đó, Phiêu Miểu Thiên Tôn vung tay ngọc, linh mạch, linh nhãn, linh căn trong phạm vi ba ngàn vạn dặm đua nhau chui ra khỏi mặt đất, hội tụ lại trên núi Linh Kiếm biến Kiếm Cung trở thành mắt trận phong thủy trong phạm vi ba ngàn vạn dặm đó.
Có được mắt phong thủy này, không chỉ linh khí của Kiếm Cung càng lúc càng nhiều mà khí vận cũng càng lúc càng mạnh.
Thường thì không có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453759/chuong-3430.html