Người phụ nữ: “Đúng vậy”.
Ngô Bình: “Đạo thống Xích Minh là gì? Nó thuộc về một kỷ nguyên khác à?”
Người phụ nữ: “Trên cả kỷ nguyên, là truyền thừa cao cấp hơn”.
Ngô Bình sững sờ, trên cả kỷ nguyên? Vậy là gì?
Người phụ nữ: “Cậu không cần thiết phải nghĩ quá nhiều, hấp thu đạo thống Xích Minh là được”.
Ngô Bình: “Hỗn Thiên Đại Đạo Quân bên ngoài không nhận được truyền thừa của các cô sao?”
Người phụ nữ: “Vô số kỷ nguyên đã qua, người có được phần rìa của đạo thống ở đây nhiều không đếm xuể, cậu nói đến người nào?”
Ngô Bình nói: “Người cuối cùng”.
Người phụ nữ: “Ừ, lúc ông ta tới đây thì tố chất quá kém, thế nên không thể tìm được truyền thừa nòng cốt, chỉ có thể tìm được một bộ Hỗn Thiên Đại Đạo Quyết mà thôi. Đó là công pháp nhập môn cơ bản”.
Ngô Bình giật cả mình: “Đó là công pháp khiến ông ấy chứng đạo thành Đại La, thế mà chỉ là công pháp nhập môn thôi sao?”
Người phụ nữ: “Sau này cậu sẽ biết, núi cao còn có núi cao hơn”.
Ngô Bình thở dài: “Quá doạ người rồi!”
Người phụ nữ: “Tôi đã kiểm tra được, tố chất của cậu xem như cũng tạm, thế nên tạm thời giao đạo thống cho cậu”.
Ngô Bình: “Tạm thời cho tôi sao?”
Người phụ nữ: “Nếu cậu không có năng lực và vận khí để thừa hưởng đạo thống thì đương nhiên tôi sẽ thu nó lại, tìm người thích hợp hơn”.
Ngô Bình: “Ý cô là, trước tôi cũng đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453736/chuong-3407.html