Bây giờ, anh tu luyện ròng rã mười canh giờ, đã luyện thành kiếm ảnh rồi. Một ý niệm khẽ động đã có ba nghìn kiếm quang bay ra, tất cả đều giống hệt nhau, nhưng trong đó chỉ có một đạo kiếm quang thật, còn lại đều là kiếm ảnh!
Dù có là kiếm ảnh thì lực sát thương của bọn chúng cũng có thể dễ dàng giết hoặc làm bị thương kẻ địch mạnh mẽ. Nhưng dù kiếm ảnh mạnh mẽ đến thế, bọn chúng cũng chỉ làm nền cho một đạo kiếm quang duy nhất!
Thiên Cực Kiếm Kinh tầng thứ chín, Ngô Bình có thể tiếp tục nâng cao thần thông kiếm đạo – Kinh Vĩ Thiên Địa. Kinh Vĩ Thiên Địa có hai mươi tư tầng biến hoá, anh tu luyện Thiên Cực Kiếm Kinh càng về sau thì uy lực của chiêu thức này càng mạnh.
Mất mấy canh giờ anh mới luyện thành biến hoá của tầng thứ chín!
Ngoài ra, anh còn kết hợp luyện thêm ba môn thần thông kiếm đạo nữa. Ba môn thần thông này lần lượt là Kiếm Liên, Lưu Tinh, Phong Bạo, lại cộng thêm Tái Quyết được hình thành từ Thiên Cực Tam Thức, anh đã nắm được không ít thần thông kiếm đạo.
Chớp mắt đã qua hai ngày, trong Thiên Môn, anh bội thu!
Lúc anh ra khỏi Thiên Môn, Lam Hân Nguyệt đang đợi anh trước cửa.
Thấy anh ra ngoài, cô ấy cười nói: “Đám người kia đang ở trong phủ của tôi rồi”.
Ngô Bình: “Cô đã nói ra điều kiện chưa?”
Lam Hân Nguyệt: “Vẫn chưa, lát nữa tôi muốn chứng kiến vẻ mặt đặc sắc của bọn họ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453729/chuong-3400.html