“Không biết, chắc cũng phải mấy nghìn năm rồi nhỉ? Mấy đệ tử thiên phẩm của thông thiên thần thổ kia cũng không đạt được tiêu chuẩn thiên phẩm của tháp Hoang Thiên”.
“Thiên kiêu tuyệt thế! Người này tên gì vậy, tôi phải nhớ kỹ tên anh ấy!”
“Hình như tên là Ngô Bình, tới từ đại lục Côn Luân”.
Quan viên phụ trách hết sức vui mừng, lập tức ghi thông tin của Ngô Bình vào hồ sơ: Đại lục Côn Luân, đệ tử của Thiên Đạo Môn – Ngô Bình!
“Thiên Đạo Môn là nơi nào vậy?”, những người thường này không hề biết tới sự tồn tại của Thiên Đạo Môn, dù sao nơi này cũng là đại lục Hồng Hoang, cường giả nhiều không đếm xuể, người thường chẳng thể nào nghe được thông tin liên quan đến Thiên Đạo Môn.
“Tôi không biết, chắc cũng không phải môn phái lớn gì cho cam”, có người suy đoán.
Lấy được huy hiệu, Chi Nhi cũng rất kinh ngạc. Bây giờ cuối cùng cô ta cũng đã hiểu rõ vì sao quận chúa lại xem trọng Ngô Bình đến vậy. Cô ta nói: “Chúc mừng anh, bây giờ chúng ta về thôi”.
Tại phủ Chiến Vương, lúc Lam Hân Nguyệt nhìn thấy chiếc huy hiệu ngôi sao thì đôi mắt lấp lánh: “Thiên phẩm cấp năm, anh thật lợi hại! Từ khi hoàng triều Hắc Thuỷ được thành lập đến nay chưa từng xuất hiện tu sĩ thiên phẩm nào! Thậm chí trước đó nữa cũng chỉ có vị Thông Thiên lão tổ kia là đạt được đến thiên phẩm cấp bốn mà thôi!”
Ngô Bình: “Quận chúa, đã tung tin ra chưa?”
Lam Hân Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453727/chuong-3398.html